Chương 61

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 61

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

“A, quần áo em.”
Chân thon dài của Du Linh quấn lên eo anh, muốn duỗi tay lấy quần áo trong xe nhưng cửa xe lại bị Kỳ Lạc đóng lại, cô bị Kỳ Lạc nâng mông bế đi ra khỏi gara, vội la lên
“Anh, em không có mặc quần áo a.”
“Mặc cái gì mà mặc, do em tự cởi,vậy cứ để như vậy đi.”
Vốn dĩ trong lòng có chút tức giận, Kỳ Lạc lúc này tự nhiên sẽ không theo ý cô, anh cứ như vậy đem Du Linh ôm đi ra ngoài, vùng ngoại thành đầy trời đều là sao, anh một bên dẫm lên mấy tia sáng hướng biệt thự đi vào, một bên dùng côn thịt phía dưới mạnh mẽ cắm vào tiểu huyệt Du Linh, trong miệng còn cố ý nói
“Linh Linh, em xem, mấy ngôi sao trên bầu trời giống những đôi mắt không, tất cả đều đang nhìn em, xem em là như thế nào câu dẫn anh, có phải hay không?”
Anh thích nhất lúc nói mấy lời xấu hổ không chút cố kỵ chay mặn trước mặt cô, nói tới khi cô đỏ mặt.
Đặc biệt là lúc này, vừa nói như vậy, anh liền một bên đem Du Linh đè ở cổng lớn, càng thao càng mãnh liệt.
“Đi vào anh.”
Du Linh gấp đến độ ôm chặt cổ anh, lại vừa khẩn trương vừa kích thích đem toàn bộ cả người gần như trần trụi gắt gao dán ở trên người Kỳ Lạc.
Anh nghiền ma sát ở cổ tử cung cô, thở hổn hển mà luật động giữa hai chân cô, thanh tuyến nghẹn ngào nói
“Sợ cái gì, nơi này lại không có người khác, xung quanh đây chỉ có anh và em, Linh Linh, Linh Linh a.”
“Vạn nhất có người làm sao bây giờ? Sẽ bị phát hiện.”
Du Linh hoảng không chịu nổi, mặt chôn ở trên vai anh, căn bản là không dám ngẩng đầu lên xem, cô sợ hãi bị người khác thấy.
“Bị phát hiện… Liền phát hiện.”
Kỳ Lạc cũng không để ý cái này, anh muốn cùng Du Linh ở bên nhau cả đời, bị người khác phát hiện là chuyện sớm hay muộn, cùng với che che giấu giấu, còn không bằng trực tiếp công khai.
Nhưng là Du Linh hiển nhiên không có quyết đoán như vậy, đặc biệt là cô vừa mới bị dì cả “Nói trước” một phen, muốn cô cả đời chỉ được ở trong bóng tối, làm t̠ình nhân của anh cả đời.
Trong bóng đêm, Du Linh cắn môi, bị Kỳ Lạc đè ở trên cửa, trầm mặc thao làm, trong một đợt cao trào ập đến, cô ắt gao ôm cổ anh khóc lên.
Cô không muốn cả đời phải sống trong một góc tối âm u, nhìn anh kết hôn sinh con, cô không muốn.
“Anh……”
Trong đầu cô thoáng rõ ràng, Du Linh thấp giọng khóc thút thít,
“Rất thích anh.”
Thật sự rất thích, rất thích, thích đến luyến tiếc cùng anh biến thành quan hệ yếu ớt như vậy, thích đến, rõ ràng biết rằng quan hệ cứ tiếp tục như vậy sẽ không dài lâu, lại vẫn như cũ giống như thiêu thân lao đầu vào lửa, cùng anh cùng nhau trầm luân.
Không chỉ luyến tiếc, bởi vì giữa cô và anh, sẽ không có bất luận kẻ thứ ba nào xen vào, nhưng lại là mối quan hệ thực yếu ớt, bởi vì vừa đưa ra ngoài ánh liền sẽ chết.
Chỉ cần vừa thấy ánh sáng, Du Linh cùng anh sợ là cả đời đều không có gặp lại. Du Linh sợ chính là tương lai sẽ cùng anh đi đến một bước kia, cho nên mới đầu cô như thế nào cũng không chịu bước vào một bước, nhưng cuối cùng cô lại thật sự không kháng cự được sự tấn công của anh.
Cô còn nghĩ rằng phát triển trở thành như vậy, vẫn luôn là do anh quá chủ động, là anh quá âm hiểm xảo trá.
Nhưng mãi cho đến hôm nay, Du Linh mới suy nghĩ cẩn thận, là cô không có cự tuyệt hoàn toàn, là cô đánh tâm nhãn, nhớ thương anh, cho nên anh dắt cô đi một bước, cô liền theo anh đi một bước, anh muốn hôn liền để anh hôn, anh muốn ôm cũng để anh ôm. Này hoàn toàn cũng không phải là anh chủ động.
Bởi vì thích, cho nên cô mặc kệ, cũng là vì thích, cho nên hôm nay dì cả nói những lời đó, liền cô liền cảm thấy đau đớn giống như bị dao nhỏ cắt vào da thịt.

Bình luận (0)

Để lại bình luận