Chương 62

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 62

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

“Anh biết.” Bá Vân hôn cô nở nụ cười: “Nói vậy để lừa cô y tá thôi.”
“Vậy anh có thể nói anh gặp ác mộng.” Kiều Đình nâng nửa người trên nằm lên ngực Bá Vân.
“Lúc nãy ai kêu quá to làm y tá đến, hả?” Bá Vân nhéo mũi Kiều Đình.
“Ưm…Thì …” Kiều Đình nhu miệng.
“Quá thích đúng không?”
“Dạ!” Kiều Đình thẳng thắn gật đầu.
“Ồ… Là ai làm em sung sướиɠ vậy?”
“Là Bá Vân.” Kiều Đình nghiêng về phía trước, khẽ cắn trụ hắn môi dưới. “Mỗi lần Bá Vân đều làm em rất thoải mái.”
Đùi Kiều Đình kẹp lấy phân thân mềm nhũn của anh, di chuyển trái phải, muốn cây gậy cương lại.
“Còn muốn hử?”
“Ừm.” Kiều Đình thẹn thùng gật gật đầu.
Hoa huyệt cô… Vẫn còn ngứa…
Cần cây gậy lớn an ủi.
Bá Vân ngạc nhiên nhìn cô.
“Làm gì nhìn em như vậy.” Kiều Đình vờ không vui đánh Bá Vân một cái.
“Bây giờ Kiều Đình nhà ta đã dâʍ đãиɠ như vậy, tương lai sẽ ra sao đây?” Bá Vân cố ý trêu chọc cô.
“Cái gì chứ!” Kiều Đình giận dữ đánh anh hai cái: “Dù gì… Không phải đã có anh sao?”
“Vậy em nghĩ cách cho nó cương đi.” Giọng nói Bá Vân trầm ấm như ác ma, cổ vũ cô làm chuyện xấu.
Kiều Đình không trả lời, nhưng người đã tụt dần xuống phía dưới của Bá Vân, chăn trên người cũng bị đẩy xuống.
Kiều Đình bò xuống nơi giữa hai chân anh, nắm lấy cây gậy ướt, đưa vào trong miệng, ngậm liếʍ mυ”ŧ.
Không phải lúc nãy cô còn nói khóe miệng đau sao?
Bá Vân cười thầm trong lòng, anh mở miệng lại bật ra tiếng rêи ɾỉ nặng nề.
Kiều Đình… Học tập trong phương diện này quả thật không tệ nha…
Thật là… Tuyệt…

Buổi sáng hôm sau, Bá Vân thức dậy trước khi y tá tới phòng, lay Kiều Đình đang nằm trong lòng ngực tỉnh ngủ, nói cô rời giường mặc quần áo vào, để y tá không nhìn thấy cô tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ.
Kiều Đình tỉnh dậy vội vã đi vào phòng tắm, rửa sạch dấu vết hoan ái, sau đó làm ướt khăn giúp Bá Vân lau người.
Sáng sớm côn của thịt Bá Vân như một cây gậy chọc trời, lúc Kiều Đình đang tắm rửa thì nó mềm xuống, nhưng khi cô cầm khăn lông ấm lau rửa cho nó, thì nó kìm lòng không được dựng thẳng lên và lớn hơn.
Kiều Đình nhìn cây gậy của Bá Vân, không khỏi nuốt nước miếng.
Bá Vân thấy ánh mắt Kiều Đình dán chặt trên gậy thịt mình, động tác chà lau như vuốt ve, trong lòng cũng rục rịch.
Nhưng lý trí nói cho anh, đây không phải là lúc thích hợp, hôm qua anh hỏi y tá, bác sĩ sẽ tới phòng bệnh trước khi họp, thời gian là khoảng 6 giờ 30, bây giờ đã 6 giờ, bác sĩ có thể đến bất cứ lúc nào, nếu thấy hai người bị phát hiện làm chuyện gì không nên làm, mọi thứ sẽ kết thúc.
“Kiều Đình.” Bá Vân nhắc nhở cô: “Bác sĩ sắp tới.”
“Dạ.”
Kiều Đình mất hứng nhanh chóng lau gậy thịt cho anh, giúp anh mặc đồ, sau đó đi giặt khăn phơi cho khô.
“Em đi mua bữa sáng,” Kiều Đình nói với Bá Vân: “Anh muốn ăn gì?”
“Sandwich và sữa bò là được.” Canxi có thể giúp xương bị gãy phục hồi nhanh chóng.
“Được.”
Kiều Đình lấy ví và bước ra khỏi bệnh viện, đi đến cửa hàng tiện lợi ở tầng dưới mua một gói cơm nắm, một cái sandwich gà và hai chai sữa.
Khi cô trở về, bác sĩ cùng lúc đến, nói về tình trạng bệnh của Bá Vân, xem báo cáo xét nghiệm máu, xác nhận không có việc gì thì rời đi.
Sau khi bác sĩ rời đi, Bá Vân và Kiều Đình mở tivi trên trường, vừa dùng bữa sáng vừa nói chuyện, ăn xong, Kiều Đình dùng miệng đút thuốc cho Bá Vân, sau đó Bá Vân nói Kiều Đình lấy sách vở ra.

Bình luận

Để lại bình luận