Chương 62

Editor : Hannah
Bạch Diệp bị Bạch Húc nhốt ở bên trong biệt thự, hung hăng mà đùa bỡn một tuần, thẳng đến khi Bạch Mạch Nhiễm đi công tác trở về, Bạch Diệp mới thoát khỏi sự thao làm vô độ của Bạch Húc.
Khi Bạch Mạch Nhiễm đuổi tới biệt thự, y phân phó nhóm bảo tiêu đợi ở bên ngoài biệt thự, chính mình một người đi vào.
“A ~ ca… Diệp Diệp thật sự không được…… anh tha cho em đi……” Bạch Diệp anh anh khóc thút thít.
“Ngoan Diệp Diệp, tiểu huyệt của em cũng không phải nói như thế.” Bạch Húc cười khẽ ngậm lấy vành tai của cậu vừa cắn lại vừa hút.
Thanh âm truyền ra không khỏi làm Bạch Mạch Nhiễm nhớ tới lần trước khi Bạch Húc phát hiện y cùng Diệp Diệp làʍ ŧìиɦ, không biết lúc đó tâm trạng của Bạch Húc sẽ như thế nào .
Bạch Mạch Nhiễm khi tới tràn ngập phẫn nộ thế nhưng giờ đây đã tiêu tan không ít, con trai của y, y tự nhiên sẽ hiểu, Bạch Húc tất nhiên sẽ thương Diệp Diệp, mà Diệp Diệp cũng tuyệt phi sẽ không vô tình với Bạch Húc.
Bạch Mạch Nhiễm dựa vào vách tường, đốt một điếu thuốc sương khói lượn lờ, suy nghĩ muôn vàn.
Chính y đã sắp 40 tuổi, mà Bạch Diệp còn trẻ, chờ khi y già rồi, Diệp Diệp cần có người có thể chiếu cố cậu, Bạch Húc tựa hồ chính là một lựa chọn thực tốt .
Đứa nhỏ y nuôi từ nhỏ đến lớn y biết, Bạch Húc rất có năng lực, đối với Diệp Diệp cũng rất sủng nịch, khi y không có năng lực bảo vệ Diệp Diệp, không có thời gian bồi Diệp Diệp, con trai của y có thể thay thế y bảo hộ âu yếm bảo bối, này kỳ thật cũng không tồi.
Bên trong tựa hồ như đang nghỉ ngơi, Bạch Mạch Nhiễm liền đẩy cửa ra đi vào trong phòng.
Khi nhìn thấy con trai lớn ôm bảo bối thân mật, mà bảo bối lại toàn thân vô lực mặc anh làm xằng làm bậy, Bạch Mạch Nhiễm trong lòng vẫn thập phần khó chịu, “Bạch Húc!”
Bạch Húc ngẩng đầu, đạm nhiên nhìn ba già nhà mình liếc mắt một cái, cũng không có mặc quần áo, tự giác đi xuống giường quỳ gối trước mặt ba, thập phần thản nhiên nhận sai.
Bạch Mạch Nhiễm cũng không có bởi vì anh nhận sai mà mềm lòng, một bạt tai hung hăng mà đánh xuống khuôn mặt Bạch Húc, lại một chân thật mạnh đem người đá ngã trên mặt đất.
Lúc này, Bạch Diệp cuối cùng mới có phản ứng lại đang xảy ra chuyện gì, cậu vội vội vàng vàng xuống giường nâng anh trai dậy, quan tâm hỏi “Anh, anh không sao chứ!”
Rồi sau đó lại nhút nhát sợ sệt ngẩng đầu nhìn ba ba, rất là khổ sở chắn ở trước mặt anh trai , “Ba ba, con…… Không nên trách anh, là Diệp Diệp quá dâʍ đãиɠ, là Diệp Diệp câu dẫn anh, ba ba không cần đánh anh.”
Bạch Diệp vừa chảy nước mắt vừa tiến lên một bước ôm lấy eo ba ba nhà mình, nức nở nói, “Con đã đoạt đi ba ba của anh trai rồi, không thể lại làm ba ba mất đi một đứa con, con muốn người một nhà chúng ta đều ở bên nhau mà, ô ô……”
Bạch Mạch Nhiễm vòng tay ôm bảo bối nhà mình, mềm lòng nói “Diệp Diệp trước nay đều không có cướp đi ai cái gì cả , ngược lại, con giúp ba ba và ca ca vô cùng vui vẻ hạnh phúc, chúng ta đều thực sự thương con.”
Bạch Mạnh Nhiễm bàn tay to nâng khuôn mặt nhỏ của cậu, ở trên đôi mắt cậu hôn hôn, “Ba ba vĩnh viễn sẽ không trách con, con thích ba ba, ba ba cảm nhận được, con thích ca ca, ba ba cũng nhìn ra được…… Ba ba chung quy rồi có một ngày sẽ già, đến lúc đó, để cho ca ca chăm sóc con được không?”
“Không! Ba ba sẽ không già! Con sẽ vẫn luôn ở bên ba ba ! Ca ca cũng sẽ vẫn luôn bồi ba ba, người một nhà chúng ta vĩnh viễn đều sẽ không tách ra!” Bạch Diệp nước mắt rớt càng lợi hại hơn, sợ hãi lắc đầu, sợ ba ba không cần cậu.
Trong lòng khủng hoảng khiến cho Bạch Diệp một lòng muốn làm chút gì đó để giữ ba ba lại, thân thể, đúng! Ba ba thực thích thân thể cậu, cậu chỉ cần hầu hạ ba ba thật tốt, ba ba vĩnh viễn sẽ không rời bỏ cậu!
Nghĩ đến liền làm, Bạch Diệp liền quỳ xuống, động tác vội vàng cởi bỏ dây lưng của Bạch Mạnh Nhiễm, móc ra côn ŧᏂịŧ bởi vì nghe thấy đông cung sống mà đã hơi hơi cương cứng ngậm vào trong miệng, thật sâu phun ra nuốt vào, tay nhỏ cũng không ngừng mát xa lấy lòng hai viên trứng dái .
“Diệp Diệp, con không cần làm như thế ……” Bạch Mạnh Nhiễm thoải mái thở dài một hơi, ôn nhu vuốt ve đầu tóc mềm mại của cậu, trong lòng có chút đau lòng, y cũng không biết Bạch Diệp lại thiếu cảm giác an toàn như vậy.
Bạch Húc nghe ba cùng em trai nói chuyện, cuối cùng cũng minh bạch bản thân ngu xuẩn cỡ nào, em trai anh rõ ràng rất thích hai ba con bọn họ!
Cậu trước nay đều không hề lừa gạt anh, cũng không có tổn thương anh, ngược lại, trong lòng cậu vẫn luôn cảm thấy chính mình đoạt đi ba của anh rồi, cũng thực sợ hãi bọn họ sẽ vứt bỏ cậu, cho nên mới dùng hết mọi thứ biện pháp lấy lòng chính mình cùng ba ba.
Mà bản thân anh đã làm cái quỷ gì chứ! Bạch Húc hung hăng cho mình một cái tát.
Bạch Diệp đang ra sức hầu hạ côn ŧᏂịŧ lớn của ba ba, đem nó liếʍ vừa to vừa cứng, rồi sau đó đem ba ba đẩy ngã ngồi ở trên mặt đất, nâng lên hai chân thon dài khóa ngồi ở trên người ba ba, nỗ lực đem côn ŧᏂịŧ thật lớn kia đi vào nữ huyệt.
Nhưng nữ huyệt quá nhỏ, cho dù có bị Bạch Húc thao chín, cũng vẫn như cũ chặt chẽ như vậy, hơn nữa côn ŧɦịŧ của ba ba vừa dài vừa lớn, làm tiểu huyệt của cậu phải cố hết sức mới ăn vào được.

Bình luận

Để lại bình luận