Chương 62

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 62

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

: Vết Rạn

Bữa cơm sáng hôm đó, không khí nặng như đeo đá. Không ai nói với ai câu nào. Trình Vũ cũng nhận ra sự kỳ lạ, chỉ cắm cúi ăn.

Ăn xong, Vãn Phong cúi đầu rửa bát. Bà Hoa Như kéo ông Đại Thụ vào buồng, tiếng thì thầm cãi vã vọng ra.

“… Không được! Ông điên à? Nó là thằng ngốc!”

“Nhưng… nó khỏe mạnh… Vãn Phong nó cũng…”

“Ông câm miệng! Tôi không cho phép!”

Vãn Phong bóp nát cái giẻ trong tay. Nàng biết, họ đang nói chuyện của nàng.

Chiều đó, Vãn Phong lại dắt Đại Sơn lên núi, phần vì muốn trốn tránh không khí ngột ngạt ở nhà, phần vì nàng nhận ra kỹ năng của anh ta.

Lần này, nàng không dạy nữa. Nàng chỉ đứng nhìn.

Đại Sơn cầm cây ná, cả người như biến thành một bức tượng. Vẻ ngây ngô biến mất, thay vào đó là sự tập trung chết người. Đôi mắt anh ta nheo lại, lạnh lùng. Anh ta không bắn chim đậu. Anh ta bắn chim đang bay.

Một hòn đá sỏi vô tri, qua tay anh ta, trở thành một viên đạn tử thần. “Vút” một tiếng, con chim đang lượn trên cao lập tức rơi thẳng xuống, không một tiếng kêu.

Vãn Phong rùng mình. Đây không phải là Đại Sơn. Đây là một thợ săn. Một bản năng mà một kẻ ngốc không thể nào có được.

Nàng đang mải suy nghĩ thì một đám người từ dưới núi đi lên, ồn ào. Lại là Lưu Tráng Tráng và đám bạn.

Lần này, bọn họ không còn vẻ e dè.

“Ồ, Vãn Phong kìa! Lại dắt ‘thú cưng’ đi dạo à?” Một gã cười hô hố.

Vãn Phong sa sầm mặt.

“Này, Vãn Phong,” một gã khác, mặt đầy mụn, tiến lại gần, “Mày ngủ với thằng ngốc này sướng không? Nó có biết làm không, hay mày phải ‘dạy’ nó?”

“Ha ha ha! Nó ngốc thế, chắc chỉ biết nằm im cho mày cưỡi thôi nhỉ?”

Những tiếng cười tục tĩu, vô liêm sỉ vang lên. Trinh Vũ đi cùng, sợ hãi nép sau lưng Vãn Phong.

“Các người câm miệng!” Vãn Phong gầm lên, tay nắm chặt cây ná.

“Ô, ghê chưa! Bị nói trúng tim đen à?” Gã mặt mụn cười cợt. “Hay là mày thiếu đàn ông quá? Thằng ngốc không đủ, để bọn tao ‘phụ’ một tay nhé?”

Gã vừa nói, vừa giơ bàn tay bẩn thỉu ra, định chạm vào má Vãn Phong.

Vãn Phong chưa kịp phản ứng, một cái bóng đen đã lao vụt qua.

Bình luận

Để lại bình luận