Chương 62

Tiêu Vu Uyên chờ cho đến khi Trì Tố Tố ngủ thì mới nhẹ nhàng ra hỏi l*иg, hắn nhìn thoáng qua nữ nhân đang say ngủ trong l*иg sắt, hắn nhẹ nhàng khóa l*иg lại không để phát ra một tiếng động.
Trì Tố Tố ngủ đến tối mới tỉnh, l*иg sắt đã được Tiêu Vu Uyên mở ra, Trì Tố Tố đẩy cửa l*иg sắt bò ra ngoài, bên ngoài l*иg có dán một tờ giấy: Xuống dưới lầu ăn cơm.
Dưới lầu một cũng được trải thảm, Trì Tố Tố quỳ gối dưới bàn cọ cọ vào cẳng chân nam nhân.
Tiêu Vu Uyên đẩy một bàn nhỏ đầy đồ ăn đến trước mặt nàng, hắn xoa xoa đầu nàng rồi ném lên bàn một khúc xương hắn vừa ăn xong, “Đây là bữa tối của nàng hôm nay, nhanh ăn đi.”
“Vâng, cảm ơn chủ nhân.” Trì Tố Tố bò đến cạnh bàn, mông nàng vểnh lên, nàng cúi đầu ăn thức ăn, đến cả khúc xương của Tiêu Vu Uyên ăn rồi nàng cũng liếʍ, cũng muốn ăn…
“Gâu gâu…” Trì Tố Tố nhìn chằm chằm cái đùi gà trong tay hắn kêu lên. Bây giờ nàng là cɧó ©áϊ, nên kêu như vậy.
“Ngoan…” Tiêu Vu Uyên xé thịt trên đùi gà rồi ném xương lên bàn nhỏ của nàng, “Mau ăn.”
Trì Tố Tố bất mãn nhìn hắn một cái, nàng đưa lưng về phía hắn, cái tên xấu xa này, rõ ràng hắn biết nàng muốn gì mà.
Tiêu Vu Uyên thấy nàng đưa lưng về phía hắn thì cười một tiếng, “Cɧó ©áϊ nhỏ, lại đây.” Nói rồi lấy khúc xương ném nàng.
“Ưm…” Trì Tố Tố bị hắn ném trúng thì sờ sờ lưng rồi bò lên đùi hắn, nàng vươn cái lưỡi nhỏ ra liếʍ liếʍ bàn tay nam nhân…
“Ngoan…” Tiêu Vu Uyên lau nước dùng của đồ ăn dính trên mặt nàng, “Bò lên bàn đi.”
Trì Tố Tố dẫm lên đùi hắn cố sức bò lên bàn, trên bàn đều là đồ ăn đã được chuẩn bị ngon lành, một đĩa lại một đĩa, đều là những món nàng thích ăn…
“Muốn ăn không?” Tiêu Vu Uyên lấy đũa gắp một miếng thịt gà đặt bên miệng nàng.
Trì Tố Tố gật gật đầu ăn hết miếng thịt, một bênTiêu Vu Uyên gắp cho nàng, một bên Trì Tố Tố thỏa mãn ăn, cuối cùng đồ ăn trên bàn bị hai người ăn một nửa.
Trì Tố Tố xoa xoa bụng rồi lắc đầu, “Chủ nhân, ăn không vào.”
Tiêu Vu Uyên bế nữ nhân lên lầu hai. Hắn đặt nàng lên giường rồi hôn lên trán nàng, “Bảo bối hôm nay rất ngoan, chủ nhân thưởng cho nàng hôm nay có thể ngủ trên giường.”
“Ưm… Cảm ơn chủ nhân ban thưởng.” Trì Tố Tố ngồi ở mép giường để Tiêu Vu Uyên giúp nàng gỡ đồ hóa trang trên người xuống.
“Lát nữa hầu hạ chủ nhân tắm rửa.”

Bình luận

Để lại bình luận