Chương 62

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 62

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

: Nút Thắt Trong Lòng Và Khát Khao Thể Hiện

Lương Sở Uyên liếm môi. Ướt hết rồi. Nhưng anh thích. Một tay anh ấn lên âm hộ lầy lội phấn nộn, thô bạo xoa nắn, lòng bàn tay bị làm cho ướt át trơn trượt, hạ bộ cũng dần dần cương cứng trở lại. Anh nhân lúc Tô Yểu còn đang mê man, lấy chân tâm của cô làm điểm tựa, lật người cô lại—

Đừng nhìn. Khi làm tình, anh không thích nói những lời tốt đẹp. Tô Yểu cũng sớm biết thói quen này của anh, nhưng anh vẫn cố gắng tránh để cô nghe được những lời thô tục đó. Đường cong tấm lưng Tô Yểu vô cùng đẹp mắt, từ từ nhìn xuống, từ cổ đến eo, nơi thắt nhỏ nhất rồi lại nở nang thành cặp mông thật cong. Vô cùng đẹp. Khiến người ta muốn hung hăng chà đạp.

Lương Sở Uyên đùa bỡn cặp mông đầy đặn như nhào bột, hơi hơi tách ra hai bên, có thể nhìn thấy một vòng nếp gấp hồng nhạt. Tiếp tục nhìn xuống dưới chính là hoa huyệt vừa trải qua một lần cao trào, đưa mặt lại gần, hương thơm mê người xộc vào mũi. Trong đầu nhất thời lại vang lên câu chửi thề, liên quan đến mấy chữ khó nói kia, tùy ý nâng côn thịt lên cao, anh quỳ gối xuống, cảm thấy độ cao chưa đủ, lại lót thêm một chiếc gối đầu dưới bụng nhỏ của Tô Yểu, cơ bắp phần lưng căng cứng, quy đầu liền tiến vào mật huyệt.

Anh cắm vào vô cùng chậm rãi, côn thịt có thể cảm nhận rõ ràng từng nếp gấp bên trong nhục huyệt. Lương Sở Uyên khẽ mấp máy môi, từ trong cổ họng bật ra từng tiếng rên khẽ. Lúc anh vẽ Tô Yểu ban nãy, bề ngoài thì chuyên tâm nhưng thực ra trong lòng suy nghĩ vô cùng nhiều, toàn bộ đầu óc đều là những ý nghĩ dơ bẩn. May mà Tô Yểu nằm xuống liền mệt mỏi thiếp đi mới không phát hiện. Anh muốn đè cô xuống, đâm vào cơ thể cô, nắm lấy hai chân cô vắt lên vai mình, lúc ẩn lúc hiện… Đây quả thực là việc làm thú vị nhất vào mùa đông. Càng ham muốn thì cơ thể càng nóng rực, anh ra vào càng thêm hung mãnh.

Phía sau cảm thấy chưa đủ, anh liền cúi người áp sát vào lưng Tô Yểu, cánh tay chống đỡ, dùng hai ngón tay giữ lấy cằm cô, khiến cô đang rên rỉ không ngừng phải quay đầu lại. Sau đó nặng nề hôn lên. Hai má hai người lõm sâu, hút lấy nước bọt của nhau, hai chiếc lưỡi quấn quýt giao hòa, cho đến khi bị mút đến tê dại. Cuối cùng Tô Yểu giương cờ trắng đầu hàng, sắp thở không nổi, Lương Sở Uyên mới buông tha cô. Cô ư ư a a lẩm bẩm, nói anh giống như chú chó nhỏ.

Lương Sở Uyên nhướng mày, nhấc eo nhỏ của cô lên hung hăng va chạm, khi cô suýt chút nữa đập đầu vào thành giường thì nhanh chóng kéo cô lại, lại dùng sức thao một hồi, lại là một đợt cao trào nữa.
“A… A… Sở Uyên…”

Lương Sở Uyên bị nộn huyệt chật hẹp kẹp đến nhíu mày. Để dời đi sự chú ý, anh cúi đầu tinh tế gặm cắn sau gáy Tô Yểu. Tóc dài bị vén sang một bên, nơi này mùi hương cơ thể cô đậm nhất, anh hôn đến say sưa. Không thể không nói, đúng là giống chú chó nhỏ thật.

Tô Yểu đã tiết ra hai lần, cự vật dưới thân Lương Sở Uyên vẫn sừng sững uy phong. Đôi tay anh luồn qua dưới nách cô, nhéo nhẹ bầu ngực Tô Yểu, đùa bỡn nụ hoa, chờ côn thịt cảm nhận được sự co bóp giảm dần, anh mới chậm rãi ngồi dậy, rút ra côn thịt vẫn còn cương cứng. Tô Yểu xoay người lại, nhìn anh nói: “Eo mỏi quá…”

Vậy để anh xoa bóp cho em. Giống như để chứng minh, côn thịt lại thúc nhẹ vào lòng bàn tay cô. Hai mắt Tô Yểu phủ một tầng sương mờ, dục vọng ẩn chứa bên trong vẫn chưa tan hết, đầu óc cô nóng lên liền nói: “Em giúp anh.”

Lương Sở Uyên đạt được mục đích, cười đến xán lạn. Được.
Tô Yểu: “…”

Thời điểm Tô Yểu đưa tay nắm lấy côn thịt, cô bật ra một tiếng kêu kinh ngạc nho nhỏ. Vật này khi tiến vào cơ thể cô chỉ cảm thấy phía dưới căng trướng, bị ép đến đau. Nhưng bây giờ nắm nó trong tay, mới phát hiện kích cỡ quá mức đáng nể, cũng không biết làm thế nào nó lại có thể chui vào cái huyệt nhỏ kia được.

Bình luận (0)

Để lại bình luận