Chương 62

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 62

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

Liễu Dục bịt kín miệng cô, hít thở càng không thông, giống như muốn cướp lấy toàn bộ không khí của cô.

“Em còn muốn gọi ai tới cứu em ? tôi mẹ nó đáng thương em, em có từng đáng thương qua cho lão tử sao!chịu đựng cho tôi , em tự làm tự chịu, tôi xem em lần sau còn dám không !”

Cô đau đến nước mắt chảy ròng ròng, lòng vừa rồi còn đau như muốn chết đi sống lại , còn bị hắn hung hăng ném qua ném lại, không ngừng dẫm đạp, hắn căn bản là không đem tự tôn của cô để vào mắt, tùy ý vũ nhục cô, không có lúc nào là không đem cô trở thành một cái tính nô nơi để phát tiết tức giận .

Cũng giống như hiện tại, cũng có thể tùy thời tùy chỗ cởi quần thao cô, căn bản mặc kệ chết sống của cô .

Nước mắt dính đầy tay hắn, ở trong thân thể cô ra ra vào vào, cô liều mạng nhón chân nhằm tránh né đau đớn, nhưng không có chút nào tác dụng nào, âm đạo khô ráo một bước khó đi, tuyệt vọng mà khóc thút thít, hắn vẫn không buông tha cô.

“Em thiếu tôi, em xứng đáng! Lại để tôi phát hiện thêm một lần nữa, tôi làm chết em!”
Lối vào thập phần khô ráo, không có một chút dâm thủy nào, không ngừng ra vào, đối với hai người đều là một loại tra tấn, Liễu Dục cũng khó chịu muốn chết, khô ráo khiến hắn thao vào rút ra cũng đau , ngước mắt liền nhìn thấy biểu tình tuyệt vọng của cô .

Một bàn tay còn lại che miệng cô, cô cắn răng không dám kêu ra, móng tay bén nhọn vươn ra sau người , ở trên mặt tường cuả lối thoát hiểm mà cào cấu, phát ra thanh âm chói tai , khó nghe cực kỳ.
“Mẹ nó, dâm thủy không chảy ra, là đang muốn tôi đem tao bức em thao lạn sao?”

Cô không nói lời nào, chỉ là vẻ mặt rất thống khổ, Liễu Dục không màng thông đạo khô ráo , tàn nhẫn hướng vào bên trong cắm mấy chục lần, lại nhìn thấy cô bởi vì đau đớn mà chảy cả mồ hôi lạnh xuống, sắc mặt dữ tợn, gian nan nhón mũi chân muốn tránh đi dương vật của hắn.

A, buồn cười.

“Vệ Duy Nhất, tôi thật sự là rất tức giận, có phải em đang muốn ép tôi hay không?”

Hắn nhéo lên âm đế , lôi kéo không chút nào thương tiếc , hận không thể nhéo rớt, địa phương mẫn cảm nhất bị động chạm cũng không có biện pháp làm cho cô có một chút ướt át nào, hắn hận không thể giơ tay mà tát vào mặt cô.

“Đau……”

Một tiếng mơ hồ không rõ xin tha, thanh âm thống khổ từ trong yết hầu nghẹn ngào phát ra ,cô rốt cuộc nhịn không được ngẩng đầu lên rơi lệ đầy mặt, nước mắt không ngừng trào dâng.

Liễu Dục đè thấp mày mắng một tiếng, lại hướng bên trong lại cắm mấy chục lần.

Rốt cuộc, hắn rút ra , không hề vui sướng.

Côn thịt bị trướng thành màu tím nhìn hết sức dọa người, hắn bỏ vào lại trong quần, cũng mặc quần áo lại cho cô .

Dâm thủy của cô không chảy, mà hắn cũng không bắn, hai người nghẹn khuất như đang tự trừng phạt lẫn nhau , Liễu Dục dưới thân cứng lên không được giải tỏa phi thường đau đớn, khiến cho hắn cảm thấy không thoải mái, toàn bộ biểu tình trên mặt ai đi qua cũng điều nhìn ra là hắn cực kì phẫn nộ.

“Thao!”

Cô đau đớn mà đỡ vách tường, lại thấy hắn kéo cửa an toàn thông với bên ngoài ra , không hề có chút nào là quan tâm đến cô .

Bàn tay nắm chặt thành nắm, cô chậm rãi hoạt động ,nện từng bước chân đi ra ngoài, từng bước từng bước nhỏ mất một lúc mới đến hàng ghế ở hành lang vừa rồi , mà người kia đã sớm không thấy đâu.

Không bao lâu, có người tới báo cho cô đã đổi phòng bệnh, có thể đi thăm người bệnh, muốn cô chuẩn bị tâm lý cho thật tốt.

Trong lòng đã sớm dựng lên phòng tuyến kiên cố không tồi, nhưng khi cô nhìn thấy người nằm trên giường bệnh toàn thân quấn đầy băng gạc, dù nhìn như thế nào cũng nhìn không ra người bị bao bọc trong lớp chăn mỏng màu trắng , hơi thở thoi thóp, trên người gắn đầy dụng cụ dây điện kia là ba cô.

Bình luận

Để lại bình luận