Chương 622

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 622

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

Kiều nhân trong di động đã sớm bị anh ta phóng lên màn hình to trên tường, giống như núi Phú Sĩ một mảnh đỏ ửng, từ xa nhìn giống như hoa tuyết, đến gần nhìn lại là non mịn đến cực điểm.
Một tay anh ta nắm chặt lấy cự vật thô dài, một tay khác kẹp lấy điếu thuốc, thật dài thật tinh tế.
Nhả ra một ngụm khói thuốc, khói thuốc lượn lờ trong không trung, bao phủ lấy gương mặt góc cạnh rõ ràng của Lục Nhất Hoài, lại không che hết đi u ám trong đôi mắt kia, giống như mắt sói nhìn chằm chằm vào cô không chớp mắt.
“Nam Nam, sờ cô bé của em đi.” Anh ta ra lệnh. “Dùng tay tách tiểu muội muội ra, sờ vào nó.”
“Lục Nhất Hoài, anh khốn kiếp.” Lâm Chi Nam che mặt. “Sao anh lại sắc như thế chứ?” Trước đó còn che giấu tốt.
Trong hơi thở của anh ta đều là sung sướng và ý cười nhẹ nhàng, dọc theo gương mặt ửng đỏ là đáy mắt đen nhánh, khóe mắt hơi cong, sáng ngời lại chuyên chú.
“Chờ đến khi về anh sẽ hoàn toàn khốn kiếp cho em xem, đến lúc đó em đừng khóc đấy.”
Lâm Chi Nam nhỏ giọng kháng nghị. “Em đề nghị hủy bỏ ước định bạn trai này.”
“Em dám?” Anh ta đương nhiên nghe được. “Em dám chạy anh đánh gãy chân em, sau đó dùng xích sắt trói lại hầu hạ.”
Mặc dù lời uy hiếp của người đàn ông hung dữ, nhưng bên trong giọng nói lại ôn nhu, nhẹ nhàng dỗ. “Bảo bối, để bạn trai em nhìn một lát.”
Âm thanh ái muội càng lúc càng vang vọng trong phòng, tay của người đàn ông đã đạt đến tần suất nhanh nhất định, gân xanh trên cổ tay cũng theo đó hơi kéo căng, vừa tắm xong nhưng lúc này sống lưng cũng đều là mồ hôi.
Ở trong quân đội, anh ta đã có thói quen dùng loại phương thức này đã giải quyết, nhưng hưởng qua loại sinh hoạt hoạt sắc sinh hương kia, lúc này không còn chút khoáı cảm nào.
Âm thanh càng lúc càng mập mờ, cực kỳ giống với tiếng vang lúc bọn họ làm t̠ình, một cảm giác e lệ tê dại từ chân tâm truyền đến, Lâm Chi Nam cũng không muốn cùng anh ta mạnh miệng, tay tìm được chân tâm, nơi đó mềm mại như vậy, thấm ướt trong suốt dính đầy ngón tay.
Mặt cô đỏ lên dùng tay nhẹ nhàng đẩy ra bên ngoài, động tác chưa từng có hiện lên trong mắt Lục Nhất Hoài, khiến mắt anh ta trở nên sâu hơn.
Nơi đó của cô vốn màu hồng phấn, rất nhiều ngày không chạm vào càng thêm phấn nộn như cánh hoa đào, kiều diễm ướt át ở giữa lại có dâm thủy̠ tràn ra, giống như là đầm lầy dưới ánh hoàng hôn, che đậy dưới lớp bụi cỏ, càng nóng càng ướt, càng ướt càng nhiều.

Bình luận

Để lại bình luận