Chương 63

: Mãi Mãi Bên Nhau

Một năm sau, Tống Hàm tốt nghiệp cấp ba với thành tích xuất sắc, đủ điều kiện xin học bổng du học tại những trường đại học danh giá. Tống Vân, từ xa, gửi cho cô một tin nhắn dài, khuyến khích cô theo đuổi giấc mơ, khám phá thế giới như cô ấy đã làm. Nhưng Tống Hàm từ chối mọi cơ hội. Cô đứng trước gương, nhìn mình trong chiếc váy trắng thanh lịch, mỉm cười. “Anh rể, em không muốn rời xa anh,” cô nói, quay lại ôm Tần Tự Ninh, người đang đứng sau cô, ánh mắt đầy yêu thương.

Tần Tự Ninh vuốt tóc cô, kéo cô vào lòng. “Hàm Hàm, anh rể sẽ ủng hộ mọi quyết định của em. Nhưng anh ích kỷ, anh muốn em ở bên anh mãi mãi,” anh thì thầm, hôn lên trán cô. Tống Hàm cười, ngẩng đầu hôn anh, nụ hôn ngọt ngào nhanh chóng trở nên cuồng nhiệt. Họ ngã xuống giường, quần áo nhanh chóng bị lột bỏ, cơ thể trần trụi quấn lấy nhau.

Trong bồn tắm lớn của biệt thự, Tống Hàm ngồi trên đùi anh, dương vật anh cắm sâu vào tiểu huyệt cô, nhấp nhô chậm rãi. “Ưm… Anh rể… Sâu quá…” Cô rên rỉ, nước bắn tung tóe theo từng cú thúc. Tần Tự Ninh nắm mông cô, đẩy mạnh. “Hàm Hàm, tiểu huyệt của em sinh ra để ngậm dương vật của anh rể,” anh trêu, ngậm núm vú cô mút mạnh. Tống Hàm cong người, cao trào khiến cô hét lên: “A… Anh rể… Em sướng muốn chết…”

Anh bế cô ra giường, tiếp tục làm tình, luân phiên cắm vào tiểu huyệt và hậu môn cô. Tống Hàm rên rỉ không ngừng, cơ thể mềm mại đón nhận mọi yêu thương của anh. “Anh rể… Bắn vào em… Em muốn tinh dịch của anh…” Cô cầu xin, mắt ướt át. Tần Tự Ninh bắn tinh vào hậu môn cô, cảm giác nóng bỏng khiến cô ngất ngây, co giật vì khoái cảm.

Sau đó, họ nằm bên nhau, Tống Hàm gối đầu lên ngực anh, tay đặt lên bụng. “Anh rể, em mang thai rồi,” cô thì thầm, giọng đầy hạnh phúc. Tần Tự Ninh sững sờ, rồi ôm cô thật chặt, nước mắt lấp lánh trong mắt. “Hàm Hàm, anh rể yêu em… Chúng ta sẽ là một gia đình,” anh nói, hôn cô, lòng tràn ngập niềm vui.

Tống Vân, từ xa, nhận được tin. Dù vẫn giận, cô chấp nhận lựa chọn của em gái. “Hàm Hàm, chỉ cần em hạnh phúc,” cô nhắn, kèm theo một biểu tượng cảm xúc trái tim. Tống Hàm mỉm cười, ôm Tần Tự Ninh, cảm nhận hơi ấm của anh. “Anh rể, em yêu anh mãi mãi,” cô nói, mắt sáng rực.

Cuộc sống của họ tiếp diễn trong căn biệt thự, đầy ắp tình yêu và khoái lạc. Mỗi ngày, họ yêu nhau, khám phá nhau, xây dựng một gia đình nhỏ. Tống Hàm mang thai, và Tần Tự Ninh chăm sóc cô từng chút một, từ bữa ăn đến những đêm dài yêu thương. Họ biết, dù thế giới có phán xét, họ đã tìm thấy hạnh phúc trong vòng tay nhau, và đó là tất cả những gì họ cần.

Bình luận

Để lại bình luận