Chương 63

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 63

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

“Đã đến lúc học bài.” Nụ cười Bá Vân sánh ngang với thiên sứ, nhưng lời nói lại vô tình, lạnh lùng như ác quỷ.
“Học sớm vậy sao?” Kiều Đình nhìn đồng hồ, phản đối: “Mới có bảy giờ, trường em 8 giờ mới bắt đầu học.”
“Bài tập của hôm qua em còn chưa làm xong.” Bá Vân hơi ngẩng mặt lên nói nghiêm túc: “Chúng ta phải bắt kịp tiến độ theo kế hoạch.”
Kiều Đình lập tức nhăn mặt như bị ép ăn khổ qua.
“Được rồi, ngoan.” Bá Vân hôn lên khuôn mặt nhăn nhó của cô: “Muốn học chung trường với anh không?”
Kiều Đình bĩu môi: “Muốn.”
“Anh sẽ học cùng với em.” Bá Vân vỗ bàn nơi mép giường: “Cầm sách lên đây.”
“Được rồi…”
Kiều Đình không nóng không lạnh lấy sách ra khỏi cặp.
Bởi vì mẹ Kiều Đình không mang những cuốn sách bài tập Bá Vân cho thêm vào trong cặp, nên cặp cô bây giờ chỉ có sách giáo khoa và sách tham khảo trên trường.
Vào lúc tai nạn, Bá Vân ôm chặt lấy Kiều Đình, người đi xe máy tuy đã phản ứng kịp thời, nhưng bánh xe vẫn đè lên chân Bá Vân, làm anh bị gãy chân trái, chân phải bị trầy, thân xe va vào đầu nên ngất.
Hiện tại anh không có vấn đề gì ngoại trừ chân trái.
Bá Vân mở rộng hai chân, Kiều Đình ngồi vào giữa, giống như ngồi trong lòng ngực anh, đọc sách tham khảo.
Bá Vân dựng nửa giường trên một góc 30 độ, để anh dựa nghiêng người.
Mông tròn của Kiều Đình chạm sát vào nơi đó của Bá Vân, mềm mại làm anh muốn sờ nó.
Không được!
Anh siết chặt nắm tay.
Học tập mới là quan trọng nhất, chẳng may chỉ lo hưởng thụ, Kiều Đình thi không đậu trường S, không ở trong tầm mắt của anh, không chắc sẽ không có Từ XX thứ hai, thứ ba, thứ tư năm sáu bảy tám xuất hiện.
Kiều Đình rất dễ thương, anh phải theo dõi sát sao mới được.
Không được để cho tên đáng ghét đó có cơ hội!
Anh nhất định phải kiên nhẫn.
Bá Vân nhìn chằm chằm TV trên tường, buộc mình phải di chuyển sự chú ý, không lâu sau, bởi vì tác dụng phụ của thuốc anh đã ngủ.
Kiều Đình đang đọc sách tham khảo, thỉnh thoảng quay lại nhìn Bá Vân, lúc phát hiện anh đã ngủ, cô nhanh chóng hạ giường xuống và đắp chăn cho anh.
Sợ anh ngủ không thoải mái, cô ôm sách xuống giường.
Phòng đơn này được trang bị một bàn trà và hai ghế sô pha, bàn trà rất thấp, ngồi trên ghế sô pha viết chữ không tiện, nên Kiều Đình phải ngồi xếp bằng trên sàn nhà, chăm chỉ đọc sách.
Một lúc sau, ba mẹ Ngụy tới, thấy Bá Vân đang ngủ, họ hỏi tình trạng Bá Vân thế nào, đưa mấy bộ quần áo để thay và canh sườn làm hôm qua cho cô rồi đi làm.
Mẹ Kiều Đình trước khi đi làm cũng qua thăm, bà mang theo ít trái cây, đưa Kiều Đình ít tiền rồi rời đi.
Vào buổi trưa, y tá đưa thuốc cho cô và bảo cho người bệnh ăn xong rồi hãy uống.
Kiều Đình lay Bá Vân.
“Trưa nay anh muốn ăn gì ?”
Bá Vân mở mắt mơ màng: “Trưa rồi?”
“Dạ.” Kiều Đình gật đầu.
“Anh ngủ lâu vậy sao?” Bá Vân ngáp một cái.
Kiều Đình vén tóc Bá Vân, nhịn không được hôn lên má của anh.
“Không, hôn chỗ này.” Bá Vân chỉ vào môi mình.
Kiều Đình cười ngại ngùng, hôn trên môi anh cái chụt.
“Anh muốn ăn mì.” Bá Vân nói. “Mì khô.”
“Nhân tiện em mua mấy món kho luôn.”
“Ừ.”
“Vậy anh ngủ tiếp đi, khi nào về em kêu.”
“Ừ, đi đường cẩn thận.” Bá Vân dặn dò xong nhắm mắt ngủ tiếp.
Kiều Đình đến quán gần bệnh viện mua hai phần mì, một phần thịt kho, hai ly trà sữa trân châu rồi quay lại bệnh viện.

Bình luận

Để lại bình luận