Chương 63

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 63

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

Trình Minh như tên trộm ôm bả vai cô đi về phía trước, “Cô đoán xem!”
Cũng may vật đó không lớn lắm, nên không khiến cô cảm thấy khó chịu ······ Chờ đã, đây là? Trứng rung!
Bạch Tố Tố tức giận, “Cậu lại thế nữa! Mau lấy ra không tôi giận đấy!”
Khi đang nói chuyện thì chuông báo vào lớp vang lên.
Trình Minh nửa ôm nửa kéo cô ra khỏi cổng trường, rồi nhỏ giọng nói, “Em mang không đủ khăn giấy, bắn vào nhiều như vậy, cộng thêm nước miếng của cô nữa, nếu không chặn lại nhất định sẽ chảy ra ngoài mất.”
Bạch Tố Tố đỏ mặt, “Vậy cậu đi mua khăn giấy ngay đi!”
Trình Minh cúi đầu hôn lên khuôn mặt nhỏ nhắn tức giận của cô, “Ngoan, em không bật công tắc đâu, yên tâm ngậm nó đi.”
Bạch Tố Tố nghi ngờ nhìn cậu, cô không tin Trình Minh lại tốt bụng như vậy.
“Thật mà!” Trình Minh xòe hai tay ra, vẻ mặt chân thành.
Bạch Tô Tô bán tín bán nghi.
Bắt xe quay về, Trình Minh quả thật không bật, lúc này Bạch Tố Tố mới thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Hai ngày sau, hiệu trưởng Trình lại đến thăm lần nữa.
Hôm đó chỉ có Bạch Tố Tố ở nhà, Trình Minh có một anh em tốt tổ chức sinh nhật, cậu từ chối không được nên mới ra ngoài.
“Hiệu trưởng Trình, Trình Minh ra ngoài rồi.” Bạch Tố Tố mím môi có chút xấu hổ.
Sắc mặt hiệu trưởng Trình cũng khó coi, lạnh lùng nhìn cô một cái rồi mới nói: “Tôi tới đây tìm cô.”
Bạch Tố Tố im lặng rót cho ông ta một ly nước, rồi mới ngồi xuống sô pha trước mặt.
“Trình Minh hiện tại không rời khỏi cô, tôi biết cô không muốn như vậy.” Ông ta đi thẳng vào vấn đề, ngược lại không làm khó Bạch Tố Tố.
“Vậy hiệu trưởng Trình muốn tôi làm gì?”
Hiệu trưởng Trình nhấp một ngụm nước trước khi lấy ra một tập tài liệu đưa cho Bạch Tố Tố, nói “Tôi hy vọng cô có thể khuyên nó xuất ngoại, tiếng Anh của nó từ nhỏ không tốt, nhưng lại rất có thiên phú về hóa học, tôi không ép buộc nó, nhưng nếu con đường này đi không thông, chỉ có xuất ngoại mới sẽ không mai một nó.”
Bạch Tố Tố gật gật đầu, lời ông ta nói là sự thật, cô cũng bày ra vẻ nghiêm túc, “Hiệu trưởng Trình yên tâm, tôi sẽ làm.”
“Tôi nghe nói cô giáo Bạch đã tốt nghiệp Đại học Columbia cho cả bằng lớn học và thạc sĩ, chắc hẳn sẽ không làm tôi thất vọng.” Hiệu trưởng Trình mím môi.
Bạch Tố Tố còn chưa kịp nói chuyện, chuông điện thoại di động của cô đã vang lên.
Điện thoại để trên bàn trà, hiệu trưởng Trình liếc mắt một cái liền nhìn thấy là Trình Minh.
Sắc mặt ông ta trầm xuống, đứng phắt dậy, “Vậy tôi không quấy rầy cô giáo Bạch nữa, đương nhiên, cô giáo Bạch nhất định sẽ không nói cho Trình Minh biết cuộc nói chuyện của chúng ta chứ.”
Ông ta nói chuyện luôn có loại cảm giác áp bách của người ở trên, khiến người ta không tự giác nghe theo, sau khi thấy Bạch Tố Tố gật đầu, hiệu trưởng Trình liền rời đi ngay.
Bạch Tố Tố vừa nghe điện thoại, đầu dây bên kia nói Trình Minh uống say, bảo cô đến đón người, không đợi Bạch Tố Tố nói chuyện thì bên kia đã cúp máy.
Trong lòng Bạch Tố Tố biết có gì đó không đúng, nhưng cũng lo lắng cậu say rượu thật sự xảy ra chuyện, nên bắt taxi định bụng đến ktv để kiểm tra tình hình trước.
Vừa đến cửa ghế lô liền thấy người phục vụ đi ra, bên trong mở đèn trắng, Bạch Tố Tố nương theo ánh đèn nhìn vào, thấy bên trong trống rỗng, hình như không có ai?
Sau khi người nọ rời đi, cô mới bước vào.
Vừa bước vào đã bị bổ nhào lên sô pha, “tạch” một tiếng, đèn trắng bị tắt đi, ánh sáng bảy màu lập tức hiện ra.
“Ai đó?” Cô cảm thấy người phía sau có chút quen thuộc.
Quả nhiên, cô đẩy người ra, ngẩng đầu lên nhìn, không phải Trình Minh thì là ai.
Cô cau mày, “Sao vậy? Cậu say rồi?”
Quả thực ngửi được mùi rượu.
Còn chưa nhìn kỹ, Trình Minh đã vùi đầu hôn cô, trong miệng thoang thoảng mùi rượu, còn có chút vị của quả lựu, thực sự là một nụ hôn tuyệt vời.
Đầu tiên cậu nhẹ nhàng kéo cánh môi cô mút vào, đầu lưỡi xoay vòng liếm láp đôi môi đầy đặn của cô.

Bình luận

Để lại bình luận