Chương 63

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 63

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ


Sơ Tuyết, tối nay em có thời gian không?

Có tiện ra ngoài ăn một bữa cơm không?

Có chút chuyện tôi muốn tìm em tâm sự [nhe răng cười/]
” Wechat chat box phía trên cùng hiển thị ghi chú là: Từ đàn chị Triệu Nghiên ở ban đối ngoại của hội sinh viên.

Phải mất một thời gian dài sau đó, Nhậm Sơ Tuyết mới từ trong góc ký ức tìm ra cái tên này.

Lúc cô học đại học năm nhất, buổi tối trước ngày tuyển người mới, hội sinh viên đến ký túc xá của cô tuyên truyền, cô mơ mơ hồ hồ điền vào bảng báo danh, lúc ấy người đã cổ động cô điền vào… hình như chính là chị Triệu Nghiên này.

Ngày hôm sau đi phỏng vấn hội sinh viên, lúc ấy Triệu Nghiên là bộ trưởng bộ phận đối ngoại, tùy tiện hỏi chút lý do sở trường đặc biệt muốn vào hội sinh viên sau đó lập tức để cho cô vào bộ phận đối ngoại.

Nhậm Sơ Tuyết chỉ mới vào ở bộ phận đối ngoại một năm, bởi vì phải kéo dài tiền quỹ cho các hoạt động nên bộ phận thường xuyên phải giao tiếp với các công ty xí nghiệp,… vì thế việc xã giao uống rượu là một việc không tránh được.

Cũng không biết là vô tình hay là cố ý, loại hoạt động xã giao này nói nhiều thì cũng không nhiều lắm, trung bình một học kỳ số lần đi xã giao cũng không vượt qua một bàn tay, nhưng rất nhiều lần Triệu Nghiên đều điểm danh muốn Nhậm Sơ Tuyết tham gia cùng.

Sau đó ở trong lớp trong năm hai bắt đầu có nhiều chuyện phải làm hơn, thế là cô phải khéo léo từ chối Triệu Nghiên khi cô ấy đề cập đến ý tưởng muốn cô làm phó bộ phận, sau đó rút khỏi hội sinh viên.

Kể từ đó trở đi hai người về cơ bản không liên lạc với nhau nữa.

Hiện tại đột nhiên đối phương liên lạc với cô như thế này, nhất thời Nhậm Sơ Tuyết có chút xấu hổ.

Ngón tay lướt qua rồi lại lướt qua khung nhập tin nhắn trả lời, dù vậy cô vẫn không biết nên trả lời như thế nào cho thích hợp.

Suy nghĩ một chút, cô đặt điện thoại qua một bên, đến lúc đó Triệu Nghiên hỏi tới, thì cứ nói mình không kiểm tra wechat là được rồi.


I’LL BE YOUR LIGHTHOUSE COLOR, I’LL MAKE IT OK…

” Tiếng chuông điện thoại vang lên, Nhậm Sơ Tuyết cầm lên nhìn, nhất thời da đầu tê dại.

Người gọi hiển thị trên màn hình là Triệu Nghiên.

Cô không bắt máy, thuận tay chỉnh điện thoại sang chế độ im lặng. Đối phương lại liên tục gọi thêm bốn cuộc điện thoại nữa. Đến lần thứ năm, tiếng chuông điện thoại di động lần này là từ giường trên bên phải cửa truyền đến. Đó là giường của bạn cùng phòng, Nhiêu Đình.


Alo… chị tìm Sơ Tuyết à?…

Cô ấy có ở ký túc xá không á?… Để em xem một chút…

” Rầm một tiếng, Nhiêu Đình kéo rèm giường ra, nhìn thấy Nhậm Sơ Tuyết đang ngồi bên cạnh bàn, máy tính đang mở.

Ngay lập tức, áp lực phải rời giường bộc phát cơn tức giận, giọng nói của Nhiêu Đình nghe có chút sắc bén: ”
Nhậm Sơ Tuyết, cậu có ở trong ký túc xá thì tại sao lại không nghe điện thoại?

Trái tim thuần khiết đúng không?

Có tật xấu!

” Nhậm Sơ Tuyết không thể làm gì ngoài việc ngượng ngùng xin lỗi: ”
Thật xin lỗi a… vừa rồi tôi không để ý đến điện thoại của mình.

” Cô đã quên rằng Rao Ting cũng ở trong hội sinh viên và Zhao Yan phải có thông tin liên lạc.

Cô quên trước đây Nhiêu Đình cũng ở trong hội sinh viên, Triệu Nghiên được nhiên có phương thức liên lạc của cô ấy. Đuổi theo cũng chặt quá nhỉ?

Chẳng lẽ thật sự có việc gấp gì sao?

Nhậm Sơ Tuyết không còn lựa chọn nào khác đành phải đi ra ban công, rón rén đóng cửa lại, để tránh làm phiền Nhiêu Đình người vẫn tiếp tục ngủ sau khi trả lời điện thoại.


Dạ dạ đàn chị, ngại quá…

Bình luận (0)

Để lại bình luận