Chương 63

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 63

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Trong phòng yên tĩnh, chỉ có tiếng điện tim vang lên, –tích tích— , nếu cô vẫn bình tình thì mới thật là giả dối.

Môi Vệ Duy Nhất run rẩy , không ngừng lui về sau, quay đầu nhìn bác sĩ bên cạnh, chỉ vào người trên giường.

“Ông sao có thể xác định đây là ba tôi? Ngay cả tôi còn nhìn không ra hình dáng của ông ấy như thế nào, ông dựa vào cái gì nói người nằm trên giường kia là ba tôi?”

Bác sĩ lấy ra quần áo bị cởi lúc tiến hành phẫu thuật giao cho cô, “Đây là quần áo của ông ấy, trong túi có một cái thẻ , là đồ vật chứng minh thân phận , cô có thể kiểm tra một chút.”

Tay run rẩy , mở túi lấy ra thẻ tên của công trường , chỗ viết tên có ghi tên ông, Vệ Xuyên.

Nước mắt tràn mi mà chảy ra, nhỏ giọt trên thẻ tên cũ nát b, tí tách lạc rơi ướt toàn bộ mặt trên.

“Người nhà chuẩn bị tâm lý thật tốt, chúng tôi sẽ kịp thời tiến vào cứu giúp, ông ấy cũng có khả năng sẽ tỉnh lại, nhưng thời gian không còn nhiều lắm.”

Bác sĩ đi ra ngoài, chỉ còn cô ngồi ở băng ghế lạnh lẽo bên cạnh giường, cúi đầu, không dám nhìn tới người trên giường , gắt gao cầm chặt bọc quần áo trong tay, mặc dù cô dùng sức cắn răng, nhưng tiếng khóc vẫn là không có biện pháp ngăn lại, từ kẽ răng trung bài trừ ra ngoài.

“Ô…… Ô ngô.”

Cô thật là khó chịu, thật là khó chịu a.

Liều mạng lau nước mắt, mí mắt bị cô lau đến hồng hồng, nhìn đến túi tiền cũ nát, một góc lộ ra một góc giấy, lấy ra xem, thế nhưng là một tờ vé số đã sử dụng qua, bề mặt sạch sẽ, chữ viết đã mơ hồ.

Môi run rẩy mấp máy, rốt cuộc nhịn không được khóc lớn ra tiếng, tiếng khóc càng lúc càng lớn, tê tâm liệt phế, ở bên tai không ngừng quanh quẩn tiếng khóc bị thương , giọng đã khàn khàn như hít thở không thông.

Cô lau nước mắt ngẩng đầu, nhìn băng gạc bao lấy nửa khuôn mặt, khuôn mặt tái nhợt , không có một tia huyết sắc, cầm tay lạnh lẽo rũ ở một bên của ông .

“Ba…… Ba ô…… Ba tỉnh tỉnh a.”

‘ phanh! ‘

Ở một góc bệnh viện vang lên tiếng vọng của thanh âm vật lộn đánh đấm , Liễu Dụ không ngừng giơ lên nắm tay mà đấm vào mặt Đường Duệ, đầu Đường Duệ nện vào lan can phía sau của lan can , bị Liễu Dụ lôi kéo cổ áo ấn ngã xuống đất.

Trên mặt bị Liễu Dũ đánh đến phun máu mũi , khóe mắt xanh tím một mảnh, khóe môi cũng sưng lên, đau đớn nghiêng đầu.

Liễu Dục bắt lấy cổ áo hắn nâng lên , ác độc cảnh cáo nói, “Lại để tôi nhìn thấy dám tiếp cận cô ấy thêm một lần nữa, tôi liền đem cậu đánh chết!”

Đường Duệ đau đớn, một ngón tay cũng nâng không nổi , trong miệng phát ra đau đớn –hừ hừ– , cảm thấy Liễu Dục có chút buồn cười, nhưng ngữ khí thập phần suy yếu.

“Liễu Dục…… Cậu không nên làm như vậy, cậu cho rằng, tôi không biết cậu ở lối đi nhỏ an toàn , đối với cô ấy làm cái gì sao? Tôi đều nghe được rất rõ ràng.”

Hai mắt Liễu Dục trừng Đường Duệ rống, “Cậu mẹ nó!”

Đường Duệ nhếch khóe miệng chảy máu trào phúng, “A, tôi thấy cậu chính là điên rồi, tôi vừa rồi cố ý, đi hỏi thăm qua, người ở gian phòng chăm sóc đặc biệt ICU , là baba cô ấy, cũng đã sắp chết, vậy mà cậu còn dám ở bệnh viện cưỡng gian cô ấy, cậu nói cậu yêu cô ấy? Tôi xem cậu là ước gì, làm cô hận chết cậu mới đúng”

Mỗi một câu nói,hô hấp càng trở nên thở hổn hển , đều phải cố gắng hít thở , vẫn đối diện trực tiếp với ánh mắt tuôn ra tơ máu của Liễu Dục.

Nắm tay dừng lại ở giữa không trung, Đường Duệ híp mắt, máu mũi không ngừng chảy, chảy vào trong miệng, tóc hỗn độn, chật vật bất kham.

“Liễu Dục, tôi dám thề, cô ấy vĩnh viễn sẽ không yêu cậu , cậu chính là đáng chết, cô ấy đã khổ sở thành như vậy rồi, cậu nhìn không ra sao? Xứng đáng cô không yêu cậu, không thích cậu!”

Bình luận (0)

Để lại bình luận