Chương 63

Mọi chuyện lúc đầu đều khó khăn, sau khi nhìn thấy Bình An có thể tự mình trục xuất hạt giống trong tử cung của mình, Tuấn Kiệt rút tay đang đè lên bụng Bình An lại, xoay người ôm ngực Bình An.

“Phần còn lại tự cậu đẩy chúng ra ngoài.”

Vừa rồi Tuấn Kiệt mới bú được một phần sữa ở hai bên ngực, bây giờ trong ngực Bình An còn rất nhiều sữa, Tuấn Kiệt nắm lấy ngực Bình An, nhéo thật mạnh.

“Ahhhhhhhhh!!”

Cơn đau kịch liệt từ trong ngực truyền thẳng đến não Bình An, cậu không khỏi kêu lên một tiếng, sữa trong ngực bị một lực lớn ép ra, bắn tung tóe xuống đất trước mặt Bình An.

“Đừng bóp…ahhhhhhh!!! Đau quá!!”

Tuấn Kiệt bóp ngực Bình An như đang vắt sữa bò, sữa không ngừng phun ra từ ngực, Bình An xua tay nhưng lại không dám đánh Tuấn Kiệt, cuối cùng đành phải đánh mạnh vào vùng bụng dưới, ấn vào tử cung của mình.

“Được rồi, chờ cậu đẻ hết trứng thì tôi không nhéo nữa.”

Tuấn Kiệt đưa tay chạm vào cái bụng căng phồng của Bình An. Bình An dùng tay thật chặt ấn vào tử cung của mình, hạt giống trong tử cung không ngừng bị ép vào trong âm đạo, bề mặt không bằng phẳng cọ sát vào thành âm đạo, mang đến khoái cảm mãnh liệt. Nước mắt Bình An tràn ra, nhưng cậu không dám làm dừng lại.

“Ahhh!!!”

Các hạt giống tiếp tục tiến vào âm đạo, từng cái một bị ép ra khỏi miệng lồn, rơi xuống đất, giống như bị vô số dương vật thay nhau đụ địt, Bình An hai chân run rẩy, Tuấn Kiệt cầm lấy bộ ngực và nhào nặn thật mạnh, sữa phun ra từng đợt bắn ra khắp mặt đất.

“Ra ngoài nhanh lên…wuwuwu…đau quá!!”

Khoái cảm và đau đớn hòa quyện vào nhau khiến đầu óc Bình An choáng váng, cậu chỉ biết mình muốn ngăn cản Tuấn Kiệt và tống hết những thứ trong tử cung của cậu ra.

Sau khi vắt hết sữa ra khỏi ngực, Tuấn Kiệt rút tay lại, nhìn Bình An đẩy hạt giống ra khỏi tử cung cậu. Bình An máy móc ấn vào tử cung của mình, ép ra hết hạt này đến hạt khác.

Khi hạt giống cuối cùng lọt ra khỏi lỗ hoa của Bình An, Bình An lắc người, trực tiếp quỳ xuống đất, ngực dán vào sữa vừa vắt ra văng tung tóe khắp sàn, hai chân run rẩy, một lượng lớn nước dâm tràn ra từ lồn nhỏ giữa hai chân, như thể đã triều xuy.

Bình An gõ nhẹ tay lên bàn, ngập ngừng cầm chiếc cốc đặt trước mặt Tuấn Kiệt lên. Một ly nước nữa trôi xuống bụng.

Kể từ khi được thả ra khỏi tủ kính để đẻ trứng mấy ngày trước, Tuấn Kiệt rất ít khi nghịch ngợm cơ thể cậu, cũng không nói cậu cố tình đổ đầy nước vào người, mỗi tối đều có cơ hội đi tiểu, cảm giác sảng khoái kia đã khắc sâu trong trí nhớ của Bình An, trong lòng Bình An luôn ngứa ngáy muốn cảm nhận được khoái cảm đó lần nữa.

Bình An không biết vì sao gần đây Tuấn Kiệt rất ít chơi đùa cùng cậu, cậu thở phào nhẹ nhõm, đồng thời cảm thấy có chút cô đơn.

Mấy ngày nay, thân thể của cậu giống như quen ăn thịt cá lớn, đột nhiên chỉ có cháo cùng đồ ăn phụ, lỗ hoa và hậu huyệt đều trống rỗng, rất muốn có người an ủi.

Cho đến hôm nay, Bình An thật sự không chịu nổi cảm giác trống rỗng, nên cậu lại cố ý đổ đầy nước vào người. Bây giờ bàng quang của Bình An đã sưng tấy, cảm giác muốn đi tiểu trong cơ thể đang chạy khắp nơi, ngực cậu bị dây vải buộc chặt, nhìn qua quần áo không thể biết được cậu có một cặp vú lớn.

Bình luận

Để lại bình luận