Chương 633

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 633

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Vì thế nhân lúc người hầu đi qua đi lại, trong lúc mấy người khác nói cười, Lâm Chi Nam từ cửa hông chỗ ban công đi ra ngoài.
Đình viện cách khá xa, chỉ còn mấy ngọn đèn lay lắt như củi sắp cháy hết chiếu sáng, dọc theo bậc thang uốn lượn thật dài, giống như một điểm ánh sáng cuối cùng trong khu rừng, tối tăm lập lòe.
Lâm Chi Nam loáng thoáng nhìn thấy ở chỗ cuối đình nghỉ mát có một bóng người không rõ, cô đang định nhẹ chân đến gần, tránh ở sau cây.
Đột nhiên có một bàn tay to nắm lấy bả vai cô dùng sức một cái, chống đỡ cô lên một hàng rào trúc.
Tiếng kẽo kẹt từng đợt truyền đến, Lâm Chi Nam ngạc nhiên ngẩng đầu, người đàn ông cao hơn cô một cái đầu giống như một bức tường bao phủ lấy cô, trong sương mù ban đêm, trên gương mặt góc cạnh rõ ràng của anh ta giống như phủ một bóng mờ nông sâu không đồng nhất, đáy mắt trong suốt giống như hiện lên vì sao.
Còn có đuôi lông mày hơi cau lại, rõ ràng đang buồn bực.
“Sao em lại đến đây?” Ôn Thời Khải hỏi.
Tay anh ta còn chống ở sau bả vai cô cạnh hàng rào trúc, đường cong trên khóe miệng giống như nhìn kỹ lại giống như buồn cười, dường như muốn nhìn thấu người ta.
Lâm Chi Nam tự động cụp mắt xuống. “Đến hóng gió không được sao?”
“Ồ,là như thế.” Anh ta không có dị nghị gì, chỉ gật đầu, sau đó cong môi nhắc nhở. “Có lẽ em nên chuyển một nơi khác để hóng gió, Lạc Dĩ Nhiên hẹn anh đến đây chờ cô ta, nói có chuyện quan trọng muốn nói với anh.”
“Không phải em cố ý đến đây nghe góc tường đấy chứ?”
Trong giọng điệu của anh takhông, nghe xong Lâm Chi Nam chỉ muốn đánh anh ta một trận.
Tỉnh táo nhịn xuống, uống một chút rượu đã muốn bật trời bật đất.
“Cảm ơn, dung lượng tai tôi nhỏ, không chứa được quá nhiều chuyện nổi da gà.”
Cô nói. “Hơn nữa dựa vào đâu mà muốn tôi phải chuyển vị trí, nơi này viết tên hai người, hay là chỉ hai người mới có thể đứng đây.”
Chính bản thân Lâm Chi Nam cũng không ý thức được trong lời nói của mình nổi giận đùng đùng, đó là bạn bè thân thiết mới có thể oán trách và nổi giận với ngữ điệu đó.
Không ai trả lời, chỉ có một tiếng thở nhẹ phả vào tóc cô, anh ta đang cười.
Lâm Chi Nam ngẩng đầu lên, trong đáy mắt lão hồ ly hiện lên một tia sáng kỳ dị, giống như vui vẻ, giống như không thể tin nổi, bóng đêm mơ màng, ngay trong mắt anh ta lại thăm thẳm tỏa sáng, con ngươi màu nâu nhạt bị nhuộm thành đen, vô cùng giống cảnh tượng khi sao băng xẹt qua.

Bình luận (0)

Để lại bình luận