Chương 64

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 64

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

: TẤM GƯƠNG VỠ

Quảng trường trung tâm thành phố. Màn hình LED khổng lồ đang phát sóng trực tiếp một sự kiện công nghệ.

“Và hôm nay, chúng tôi tự hào ra mắt ‘Project: Iris’ – một bước tiến mới, mang lại ánh sáng cho những người không thể nhìn thấy.”

Trên màn hình, Kha Tùng Ứng, trong bộ âu phục đắt tiền, lịch lãm, đang đứng trên sân khấu. Bên cạnh anh, là Tô Nhuyễn, bụng bầu vượt mặt, mỉm cười rạng rỡ.

Máy quay zoom cận cảnh. Họ là tâm điểm của sự chú ý.

Dưới đường, ở một góc khuất, Phương Đình rít một hơi thuốc cuối cùng, ném mẩu thuốc xuống đất, dùng gót giày cao gót rẻ tiền di nát.

Cô ta mệt. Mệt rã rời.

“Đào nhỏ! Xong việc chưa? Khách đang chờ!” Một gã ma cô gọi.

“Đến đây!” Phương Đình đáp, cố nặn ra một nụ cười lả lơi.

Cô ta ngước nhìn màn hình một lần nữa.

Tô Nhuyễn. Con nhỏ mù đó.

Nó đã thắng.

Phương Đình nhớ lại. Nhớ lại cái ngày ở tiệm net, khi Kha Tùng Ứng xông vào. Hắn đã không đánh cô ta. Hắn còn tàn nhẫn hơn. Hắn ra lệnh cho đàn em… lột sạch đồ cô ta. Hắn quay video.

“Mày dám gửi một tấm ảnh của Tô Nhuyễn,” hắn đã nói, “Tao sẽ gửi video của mày… cho cả trường mày, cho ba mẹ mày.”

Hắn đã dùng chính chiêu của cô ta, để hủy diệt cô ta.

Từ đó, cuộc đời cô ta trượt dốc. Cô ta bị đuổi học. Cô ta bỏ nhà. Và giờ, cô ta là “Đào nhỏ”, một con điếm.

Còn Tô Nhuyễn?

Cô ta có tất cả. Danh tiếng. Sự nghiệp. Và một người đàn ông, sẵn sàng vì cô mà chống lại cả thế giới.

Sự ghen tị, cay đắng, trào lên cổ họng.

Phương Đình đột ngột cúi gập người, nôn thốc nôn tháo vào thùng rác bên cạnh. Không phải vì rượu. Mà vì cuộc đời cô ta.

Một mớ hỗn độn, bẩn thỉu, không thể cứu vãn.

“Trời đất tạo thành…”

Cô ta cười, một tiếng cười khan, não nề. “Phải. Bọn mày là trời đất tạo thành. Còn tao,” cô ta nhìn vào vũng nôn mửa của mình. “Tao là rác rưởi.”

Bình luận

Để lại bình luận