Chương 64

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 64

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

Cô nghĩ, đến con cũng đã sinh rồi thì kết hôn có là gì nữa chứ.

Chuyện này, dù sao cũng sẽ xảy ra, tùy vào sớm hay muộn mà thôi.

Sau ba ngày nữa Tô Từ mới được xuất hiện, hôm qua là sinh nhật của cô, cô và hắn đã đón sinh nhật ngay tại phòng bệnh, bên cạnh là hai đứa con của bọn họ.

Tuy ở đang ở trong bệnh viện nhưng Nghiêu Thần vẫn chuẩn bị mọi thứ rất là kỹ lưỡng.

Bữa ăn dưới ánh nến, hoa và tiếng nhạc du dương.

Bọn họ chỉ đơn giản là ăn cùng nhau một bữa tối, nghe Nghiêu Thần nói những lời yêu thương, bày tỏ tình yêu với mình.

Tô Từ nhớ hắn có nói một câu mà cô cho rằng cả đời này mình sẽ vĩnh viễn không bao giờ có thể quên được.

Chàng trai giơ tay cuốn lấy một lọn tóc mượt mà của Tô Từ, giọng nói của hắn vang lên bên tai cô: “Từ Từ có từng thắc mắc tại sao anh lại ép em sinh con khi chưa đủ tuổi trưởng thành không?”

Khi đó Tô Từ đang ăn liền ngừng lại nghe hắn nói tiếp.

“Bởi vì không một người mẹ nào có thể bỏ rơi con mình, Từ Từ em đã lọt vào vực sâu rồi.”

Nói xong hắn còn bật cười một tiếng.

“Nhưng trên đời này vẫn có những người mẹ nhẫn tâm bỏ rơi con mình, nhưng anh chắc chắn Từ Từ của anh sẽ không như vậy.”

Toàn thân Tô Từ cứng đờ ngồi trên giường, trước mắt cô là một vách đá, xung quanh đều tối tăm, có nguồn sáng ở trên đỉnh đầu, khi cô ngẩng đầu lên thì mới phát hiện bản thân đúng như lời Nghiêu Thần đã nói.

Cô đã rơi xuống một bờ vực rất sâu, miệng vực cách đầu cô cả trăm mét, cô biết bản thân sẽ không bao giờ có thể leo lên được.

Hai đứa trẻ được sinh ra khiến cho cuộc sống của Tô Từ không còn nhàm chán như xưa, mỗi ngày khi thức dậy tất cả lực chú ý của cô đều tập trung vào bọn chúng.

Nghiêu Thần không hề cản Tô Từ bên con, hắn không cực đoan và biến thái tới mức ghen với con mình.

Đây là kết tinh, là quả ngọt tình yêu của bọn họ, hắn trân trọng thương yêu từng giây từng phút.

Vì Tô Từ vừa sinh xong, cô đang ở trong giai đoạn nhạy cảm nhất cho nên Nghiêu Thần đối xử với cô rất nhẹ nhàng, không ép buộc cô làm những chuyện mà cô không thích.

Hai tháng trôi qua, hai đứa trẻ dần lớn lên, trắng trẻo, bụi bẫm, khả ái.

Tối hôm đó, khi Tô Từ đang dỗ con ngủ trên giường, Nghiêu Thần bỗng nhiên từ trong nhà tắm đi tới, bế con nhỏ khỏi vòng tay cô.

Tô Từ ngạc nhiên ngẩng đầu nhìn hắn thì nhìn thấy Nghiêu Thần chỉ mặc một chiếc áo choàng tắm bên trong, lồng ngực màu đồng rắn chắc đập vào mắt cô.

Tô Từ biết hắn muốn làm gì, cô có thể nhìn thấy dục vọng đang cháy trong mắt hắn.

Nghiêu Thần bế con đặt vào trong nôi, rồi quay lại bên giường đè lên người cô.

Tô Từ nằm yên dưới thân hắn, lông mi cụp xuống không dám đối diện với ánh mắt nóng bỏng của chàng trai.

Nghiêu Thần bật cười, giọng nói từ tốn vang lên: “Từ Từ, đã năm tháng rồi chúng ta chưa thật sự làm tình cùng nhau.”

Hắn đưa môi lại gần tai cô, thổi khí vào: “Đêm nay, anh muốn em.”

Cơ thể Tô Từ run lên, cô có thể cảm nhận được cây gậy nóng bỏng đang đâm vào đùi mình.

Nó vừa cứng vừa nóng như một khối than đang cháy.

Không cần câu trả lời của cô, Nghiêu Thần đã cúi đầu xuống hôn lên cần cổ láng mịn của cô.

Môi hắn gặm mút từng chút một, lưu lại trên da cô vô số những dấu hôn đỏ hồng.

Tô Từ căng thẳng siết chặt lấy ga giường ở dưới thân, Nghiêu Thần hôn lung tung trên cơ thể cô. Một bàn tay từ từ kéo quần áo trên người cô xuống.

Cơ thể sau sinh hai tháng đã phục hồi rất nhanh, bụng cô có hơi to lên một chút nhưng trong mắt Nghiêu Thần nó lại vô cùng đáng yêu.

Bàn tay hắn sờ vào thích thú không muốn buông tay.

Vết mổ trên bụng cô đã lành nhưng nó đã để lại vết sẹo không thể tan đi.

Nghiêu Thần cúi đầu hôn lên vết sẹo ấy, sau đó ngẩng đầu nhìn vào mắt Tô Từ, nói: “Đối với anh, đây là vết sẹo xinh đẹp nhất trên đời này.”

Bình luận

Để lại bình luận