Chương 64

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 64

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

: Sợi Tơ Vương Trên Mạng
Bữa tối ồn ào ở nhà Cát Dương kéo dài hơn dự kiến. Cát Dương lôi rượu quý ra mời Chu Đại, hai người đàn ông nói đủ thứ chuyện trên trời dưới đất mà Hứa Khả nghe chẳng hiểu gì. Nhạc San thì dịu dàng, nói chuyện với cô về trường lớp, về sở thích, nhưng Hứa Khả chỉ đáp lại qua loa.
Lợi dụng lúc không ai để ý, Hứa Khả xin phép đi vệ sinh. Cô không vào nhà vệ sinh ngay mà đứng ở ban công, nơi ánh trăng lạnh lẽo rọi xuống. Cô rút điện thoại. Mồi câu đã quăng mấy ngày nay, không biết cá đã cắn chưa.
Cô mở Wechat, vào đoạn chat với Lục Hàng.
Đúng như cô dự đoán. Hàng loạt tin nhắn chờ.
Lục Hàng: [Nhãn dán khóc ròng] Lục Hàng: Hứa Khả, cậu có đó không? Tớ mệt mỏi quá. Lục Hàng: Cố Kim lại gây sự với tớ. Chỉ vì tớ chơi game trễ một chút.
Hứa Khả mỉm cười trong bóng tối. Lòng cô lạnh như ánh trăng. Đàn ông đúng là sinh vật dễ đoán. Chỉ cần một chút đồng cảm đúng lúc, họ sẽ tự đổ hết ruột gan ra.
Cô chậm rãi gõ chữ, từng từ đều được cân nhắc kỹ lưỡng, vừa đủ quan tâm, vừa đủ xa cách, lại thấm đẫm sự thấu hiểu.
Hứa Khả: Sao thế, Lục Hàng? Cãi nhau à?
Chưa đầy ba mươi giây, Lục Hàng đã trả lời.
Lục Hàng: Cô ấy không hiểu tớ. Đi thực tập đã đủ mệt rồi, tớ chỉ muốn thư giãn một chút. Vậy mà cô ấy cũng cằn nhằn. Lục Hàng: Nhiều lúc tớ thấy… chúng tớ không hợp nhau.
Hứa Khả hít một hơi thật sâu. Không hợp nhau. Hay lắm.
Hứa Khả: Con gái là vậy mà, đôi khi họ chỉ muốn được quan tâm thôi. Có lẽ Cố Kim cũng chỉ là lo cho cậu? Cậu thử nói chuyện nhẹ nhàng với cậu ấy xem.
Bên ngoài, cô là một “quân sư” tình cảm đầy thiện chí. Bên trong, cô đang rắc thuốc độc vào mối quan hệ của họ. Cô biết Cố Kim là loại người nào. Càng được khuyên nhủ nhẹ nhàng, Cố Kim sẽ càng lồng lộn lên vì ghen tuông.
Lục Hàng: Giá mà cô ấy cũng hiểu chuyện như cậu, Hứa Khả.
Hứa Khả tắt điện thoại. Xong. Sợi tơ đã vương, con mồi đã dính. Cô không cần làm gì thêm, chỉ cần ngồi chờ Lục Hàng tự mình nhận ra hắn đang ở bên một con sư tử hà đông, và bên ngoài có một bông hoa giải ngữ dịu dàng (là cô) đang chờ hắn.
Cố Kim, mày cướp đi sự trong sạch và danh dự của tao. Tao sẽ cướp đi thứ mày yêu quý nhất. Không, tao sẽ không cướp. Tao sẽ làm cho hắn tự nguyện vứt bỏ mày để chạy theo tao. Và rồi, khi hắn thuộc về tao… tao sẽ vứt hắn đi như một món đồ chơi hỏng.
Cô trở lại bàn ăn, khuôn mặt lại ngây thơ như cũ, mỉm cười nhận lấy miếng cua Cát Dương vừa gắp cho.
“Ăn nhiều vào em gái, gầy quá!”
Hứa Khả liếc Chu Đại. Hắn vẫn đang uống rượu, nhưng ánh mắt hắn không rời cô từ lúc cô quay lại. Hắn biết cô vừa đi đâu, làm gì không? Chắc là không. Đàn ông như hắn, chỉ quan tâm đến việc cô có ở trong tầm mắt của hắn hay không mà thôi.

Bình luận (0)

Để lại bình luận