Chương 65

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 65

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Triệu Nghiên vẫy tay, cười nói với cô: ”
Ngồi trước đi, chờ một chút, còn có người chưa tới nữa.

” Còn chờ ai nữa?

Tại sao không nói chuyện này trước với cô?

Nhậm Sơ Tuyết đứng ngồi không yên, như mang theo ngọn đèn rọi trên lưng.

Triệu Nghiên lại né tránh đề tài này, cười mở miệng nói với cô, “
Đàn em, lúc trước chị còn ở bộ phận đối ngoại nhờ có em giúp đỡ, vẫn chưa kịp nói tiếng cảm ơn với em, chúngtôiđều là con gái, vì vậy hôm nay chúngtôisẽ không uống rượu, chị lấy nước dừa thay rượu, kính em một ly.

” Vừa nói, chịtôivừa nâng ly.

Nhậm Sơ Tuyết còn đang ngây người, đột nhiên nghe được lời của Triệu Nghiên, cô không có thời gian để suy nghĩ về điều đó, vì vậy cô cũng hoang mang rối loạn nâng ly lên.


Chị à, chị khách sáo quá rồi, em mới nên là người phải cảm ơn chị đã chăm sóc và giúp đỡ em suốt chặng đường đi.

” Nước dừa trắng đục trượt vào trong cổ họng, lại không có vị ngọt như trong tưởng tượng, ngược lại còn có vị đăng đắng nhàn nhạt.

Có lẽ đó là hương vị của nước dừa nguyên chất.

Nhậm Sơ Tuyết không để ý cho lắm.

Hai người lại ôm nhau một cái ôm thương mại vì đã giúp đỡ lẫn nhau gần mười phút, da của Nhậm Sơ Tuyết nổi da gà vì xấu hổ, trước khi cánh cửa phòng bao bị người đến muộn thản nhiên đẩy ra.

Vừa thấy người tới, lông mày của Nhậm Sơ Tuyết giật giật, trong lòng cô có dự cảm không lành.

Người vừa mới đẩy cửa ra là một chàng trai với thân hình gầy gò, vóc dáng không cao, tóc rẽ ngôi giữa và để mái bằng, ngoại hình có thể coi là đẹp trai nhưng đôi lông mày lại gần sát mắt, hốc mắt trũng sâu, vành mắt thâm quầng rất nặng, giống như vừa mới bị nữ quỷ hút sạch tinh khí.

Là Bạch Tư An.

Kể từ sau khi cô và Trần Hạo chia tay, không biết là uống nhầm thuốc gì, tay chơi gái nổi tiếng Bạch Tư An đột nhiên có hứng thú với cô, cô đã từ chối đối phương tận hai lần, nhưng không làm nên chuyện gì cả, Bạch Tư An dường như hoàn toàn không ghi nhớ lời nói của cô để ở trong lòng một chút nào.

Cũng may thay gần đây cô ấy đi học hay tan học đều đi cùng với bạn bè, trở về ký túc xá cùng với bọn họ, cho nên Bạch Tư An mãi mà vẫn không tìm thấy được cơ hội.

Nhưng hiện tại… hiển nhiên đây chính là một bữa tiệc thoạt nhìn xa hoa rực rỡ nhưng thực chất lại chứa đầy những âm mưu và nguy hiểm.

Nhậm Sơ Tuyết không nói lời nào, cầm lấy túi xách và muốn rời đi.

Nhưng trong nháy mắt khi cô vừa mới đứng lên, đầu óc của cô đột nhiên quay cuồng, cơ hồ đứng không vững, đụng vào trên bàn một cái.


Sơ Tuyết, em bị làm sao vậy —
” Mùi nước hoa của người đàn ông phả vào mặt, Bạch Tư An trưng ra vẻ mặt kinh ngạc tiến lên một bước, nhân cơ hội vòng tay ôm lấy eo thon của cô.

Trong lúc ôm, tay của gã vẫn không ngừng xoa bóp phần da thịt mềm mại trên eo cô.

Nhậm Sơ Tuyết ghê tởm đến mức sắp nôn ra, nhưng cả người yếu ớt không dùng được chút sức lực nào, dù có dùng hết toàn bộ sức lực cũng không tài nào thoát khỏi vòng tay của đối phương.

Cổ họng cũng giống như bị lửa thiêu, miệng khô lưỡi đắng.

Càng tệ hơn nữa chính là, nương theo động tác của Bạch Tư An, cô cảm thấy cả người mình bắt đầu khô nóng, một cơn ngứa ngáy không nói nên lời lan tràn khắp nơi, giống như bị hằng hà vô số con kiến cắn vào người, nhanh chóng giữa hai chân chỗ riêng tư nhất bắt đầu tràn ra khắp mọi nơi.


Buông tôi ra…

Buông ra…

” Giọng nói của cô mềm nhũn tựa hồ có thể vắt ra nước, cả người cũng sắp hóa thành một vũng nước, cô cạn kiệt sức lực ngã xuống.

Bình luận (0)

Để lại bình luận