Chương 65

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 65

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Video đang bắt đầu phát lại từ nơi nó đã dừng lại.

Phim châu Âu và Mỹ. Trong video, một nam một nữ khỏa thân nằm trên giường, người đàn ông cơ bắp đang áp sát vào nữ diễn viên sau khi lên đỉnh, thực hiện cú chạy nước rút cuối cùng, ép cô ta hôn mình, cô gái tiếp tục rên rỉ lặng lẽ trong sự đan xen của môi và răng, ngón tay nắm chặt ga trải giường, đầu gối banh ra.

Chẳng bao lâu, toàn bộ hơi thở nặng nhọc khi xuất tinh của người đàn ông đều bị bóp nghẹt trong nụ hôn này.

Bấm vào hai cái còn lại, chắc chắn là những cảnh hôn nhau say đắm dừng lại giữa lúc ân ái.

Đây có phải là hình ảnh có thể khiến anh ấy cảm thấy phấn khích không vậy?

Và những nữ diễn viên có khuôn mặt xinh đẹp đó có phải là mẫu người anh ấy thích không?

Tiếng mưa êm dịu át đi mọi âm thanh trong đêm tối.

Mãi cho đến khi điện thoại của Cố Quyết vang lên, suy nghĩ của cô mới chậm rãi trở lại.

Đầu bên kia điện thoại im lặng một giây, sau đó giọng nói của anh vang lên: “Mở cửa.”

Nhịp tim đột ngột ngừng lại một giây.

Đầu óc nổ tung.

Bùi Gia Mạt vội vàng đóng trang video lại, xóa hết lịch sử xem. Khi đứng dậy khỏi ghế sofa, cô vô tình vấp phải cặp sách trên mặt đất, đập đầu gối xuống sàn nhà lạnh lẽo, khuôn mặt nhỏ nhắn khóc lóc bò dậy, chạy ra mở cửa.

Cánh cửa vừa được mở ra.

Khuôn mặt Cố Quyết hiện ngay trước mắt.

Anh đang đứng ngoài cửa đóng ô lại, nước mưa để lại trên mặt đất một vết ướt nhỏ dọc theo thân ô.

Anh ngước đôi mắt đang bị mưa làm ướt, tiến lại gần hôn lên má cô.

“Anh……” Giọng cô rất nhỏ, che giấu chút hoảng sợ khó phát hiện, “Sao anh lại đến đây?”

Anh bước vào nhà, đóng cửa lại, đặt hộp kẹo đang cầm trên tay để lên tủ trước cửa, “Em không trả lời tin nhắn anh, anh đến qua xem thử.”

Vai và trán của cô gái dựa vào khung cửa, nhìn anh hỏi: “Vậy tí nữa anh có về sớm không?”

Cố Quyết quay người lại, sững người rồi dùng đầu ngón tay nhẹ nhàng chạm vào chóp mũi cô, “Anh sẽ không về đâu.”

Sau đó, anh bước đến ghế sofa, mở một trong những hộp tráng miệng được đóng gói tinh xảo, mùi thơm ngọt ngào lập tức lan ra, Bùi Gia Mạt nhìn thấy sáu chiếc bánh rán có màu sắc khác nhau được đặt ở đó.

Cô mím môi, tất cả những gì muốn nói đều bị nghẹn lại trong cổ họng.

“Em muốn ăn cái nào trước?” Cố Quyết quay đầu lại, thấy cô vẫn đứng đó, anh bước tới đưa chiếc hộp ngay trước mặt cô, nhẹ giọng nói: “Tay anh bẩn lắm, em tự cầm lấy ăn nhé.”

Bùi Gia Mạt đã chọn một cái màu đỏ.

Cô ngửi thấy mùi thơm của quả mâm xôi trên mũi, nhưng thay vì ăn, cô lại đưa miếng đầu tiên lên miệng Cố Quyết.

Anh sững sờ, không từ chối.

Sau đó, Bùi Giai Mạt cắn một miếng nhỏ, hương vị ngọt ngào mà cô chưa từng nếm qua ngập tràn trong miệng, anh quan sát vẻ mặt của cô, phát hiện trong mắt cô hiện lên chút kinh ngạc.

Sau đó, anh bỏ hết kẹo ở túi còn lại ra.

Cô ngồi xổm bên cạnh ghế sô pha, hai mắt mở to, kinh ngạc nói: “Sao anh mua nhiều đồ ngọt thế? Em ăn không hết.”

Cố Quyết nghiêng người, dùng khăn giấy lau đi vết bẩn trên môi và đầu ngón tay cô, rồi kéo cô vào lòng mình: “Không ăn hết cũng không sao, em thích gì thì ăn một miếng.”

Được bao quanh bởi hơi ấm tỏa ra từ cơ thể anh, Bùi Gia Mạt lặng lẽ nhếch môi, nhớ lại “Làm thế nào để an ủi một cô gái khi cô ấy khóc?” Câu trả lời đầu tiên dưới mục là: Mua cho cô ấy thật nhiều món tráng miệng.

Nhưng rất nhanh, nụ cười bị thay thế bằng sự lo lắng, cô hạ giọng: “Nhưng… Sẽ lãng phí mất.”

“Không có đâu.” Anh kiên quyết nói.

Mọi thứ anh giành cho cô sẽ không bị coi là lãng phí.

Bao gồm cả thời gian ở bên cô.

Những hạt mưa nhỏ ban đêm đập vào bệ cửa sổ, chẳng mấy chốc một lớp sương mù trong mắt cô.

Bình luận (0)

Để lại bình luận