Chương 65

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 65

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Tô Mặc Huy cũng không thật sự giận cô, không níu chặt cô không buông, chỉ trả lời nhẹ như mây trôi nước chảy “”Tôi từ chức rồi””
“”Cái gì?”” Tô Mông không bình tĩnh, vô cùng kinh ngạc “”Sao lại từ chức? “”
“”Tôi sắp đi làm cho công ty nhà””
Thật ra Tô Mặc Huy đã sớm đưa ra quyết định này, từ lúc ban đầu nhìn thấy hào quang sáng chói của Tô Mông trên sân khấu đấu thầu thì đã gieo xuống một hạt giống lung lay rồi, mà trong thời gian này vì cô bận rộn anh càng kiên định với ý nghĩ của mình.
Công việc của Tô Mông vốn bận rộn, nếu anh cũng trở về trường, ít nhất là một tháng bọn họ không thể gặp mặt.
Hai người đều bận rộn công việc của mình, còn nói gì tới chuyện ở cùng nhau hay trao đổi với nhau chứ?
Anh không hy vọng quan hệ của họ dần dần đi tới dạng này, cô gái đang ở tuổi cần người bầu bạn, nếu như anh cũng bận bịu công việc mà không để ý đến cô, có khi nào cô sẽ thất vọng về anh không?
Anh suy nghĩ rất nhiều về những vấn đề này, sau khi cân nhắc lợi và hại vẫn quyết định về công ty làm, ít nhất là tự do thời gian.
Anh chỉ cần bỏ ra một ít thời gian để xem tài liệu, thời gian còn lại đều thuộc về Tô Mông.
Anh vẫn có thể mỗi ngày đón cô tan làm, làm đồ ăn ngon chờ cô chứ không phải trải qua cuộc sống ở cùng thanh phố nhưng lại hai nơi khác nhau.
Đương nhiên, anh sẽ không nói cho cô nghe những lý do này, tăng thêm áp lực cho cô.
Tô Mông cũng không truy hỏi nguyên nhân quá nhiều, chỉ nói một câu “”Em tôn trọng lựa chọn của thầy, cho dù là thầy muốn làm gì em đều ủng hộ thầy””
Tô Mặc Huy cảm động với sự ủng hộ vô điều kiện của cô đối với mình.
Thật nực cười lúc trước anh còn có chút sợ cô thích mình, không mà là vì thân phận thầy giáo và quan hệ thầy trò phức tạp.
Dù sao xưng hô của cô ở ngoài với anh ngoại trừ đôi lúc nghịch ngợm gọi Sói Xám Nhỏ ra thì đều gọi là “”thầy ơi, thầy à””, rất khó để anh không nghi ngờ.
Yêu một người chính là lo được lo mất mà!
Một biểu hiện vô ý của đối phương thôi cũng sẽ khiến anh nghi ngờ có phải mình làm gì không tốt hay không.
Không ngờ đã sắp bốn mươi tuổi rồi, anh lại rơi vào tình yêu cuồng nhiệt của mấy đứa nhỏ vắt mũi chưa sạch.
Từ giã Tô Mông, Tô Mặc Huy đang định mở động cơ, cửa sổ xe lại bị gõ vang, anh nhìn lại theo hướng âm thanh, chính là Lục Đình Hàn đã từng gặp một lần.
Anh hạ cửa sổ xe xuống “”Có việc à?””
“”Tâm sự một chút””
Tình địch tìm tới cửa, anh tất nhiên không lý nào không ứng chiến.
Hai người hẹn nhau ở một quán trà, đang trong giờ làm việc, rất ít khách, bốn phía đều rất yên tĩnh.
Lục Đình Hàn lên tiếng trước “”Lần đầu khi tôi nhìn thấy cô ấy, cô ấy vẫn là một cô gái ngây thơ. Lần đầu tiên tham gia hội nghị thông dịch quy mô lớn, cô ấy hồi hộp không yên, nhưng vẫn mỉm cười với tấm gương trong nhà vệ sinh động viên chính mình cố lên””
“”Cô ấy tựa như sục sôi ý chí chiến đấu, một mặt trời nhỏ mạnh mẽ hướng về phía trước, mang theo tinh thần phấn chấn tràn đầy sức sống, cộng thêm gương mặt xinh đẹp, một nụ cười một cái nhíu mày, rất khó để không khiến cho người khác khắc sâu ấn tượng””
Tô Mặc Huy không nói tiếng nào, người phụ nữ của anh câu người thế nào thì chính anh cũng biết, không cần bàn với người ngoài.
“”Tình cảm giữa chúng tôi rất tốt, thậm chí còn thân mật hơn cả người thân, anh không nên xuất hiện””
Lúc tình địch mê mẩn phát biểu, Tô Mặc Huy không thể để kệ cho anh ta tự biên tự diễn “”Tôi đây cũng không thể ừ lớn, nếu chính anh cũng nói là người thân, chúng tôi là người yêu, sao có thể giống nhau được?””
Lục Đình Hàn như bị anh chọc giận “”Người yêu? Một người đàn ông đã ly hôn như anh, còn dắt theo con chỉ thua Tô Mông có đâu đó chín tuổi, anh xứng à?””
Mặc dù Tô Mặc Huy cho rằng tình yêu là vứt bỏ mọi điều kiện bên ngoài, không giới hạn tuổi tác, thân phận…Nhưng tại thời điểm này, anh đúng là cảm thấy mình thua thiệt Tô Mông, nhưng đối mặt với chất vấn của người không có lập trường, anh nhàn nhạt hỏi lại “”Chuyện này liên quan gì với một người ngoài như anh? Không tới lượt anh tới đây chỉ tay năm ngón””
Lục Đình Hàn giận tới bật cười “”Tôi là người ngoài, đúng vậy, tôi sẽ tìm được người thật sự có quyền có thể đá anh ra khỏi ván cờ này, chờ xem””
Hai người giải tán trong không vui, Tô Mặc Huy đoán được anh ta nói tới ai, nhưng trong chuyện này, anh cũng không thể tránh được.
Chuyện ly hôn đã thành sự thật không thể thay đổi, huống hồ đối phương là bố mẹ của Tô Mông, anh cũng không thể dùng thái độ cứng rắn như khi đối xử với người khác, chỉ có thể chứng minh với họ lâu ngày mới rõ lòng người.

Bình luận (0)

Để lại bình luận