Chương 65

Cơ Quyện Tửu cùng Tịch Kỳ đàm phán lấy Xích Tùng Sơn làm giới hạn ranh giới, đem địa bàn Thương Thích chia làm hai phần mỗi người chiếm một nửa. Yến tiệc ăn mừng được tổ chức ở Mạn Kính Sơn, Tịch Kỳ giống như lúc đàm phán lúc trước mang theo một đám tinh nhuệ bên người đến dự tiệc.

Tịch Kỳ chết không nhắm mắt, trừng mắt nhìn hai người ở trên cùng đại điện, co giật tắt thở.

Cơ Quyện Tửu gọi người đưa thi thể hắn xuống, cúi đầu nhìn Diêu Lan Ca, lúc này mới chú ý tới sư tôn núp vào trong ngực hắn tkhuôn mặt đẫm nước mắt, có thể tưởng tượng đối phương khi đi về phía Tịch Kỳ khóc thảm bao nhiêu, trong lòng có bao nhiêu sợ hãi.

Cơ Quyện Tửu biết lời hứa với Tịch Kỳ là đang gieo bẫy, mà Diêu Lan Ca lại cho rằng là thật, cho dù sự tình xuất hiện đảo ngược, y vẫn không quên được cảm giác vừa rồi sợ hãi đến nỗi tình nguyện muốn chết.

Cơ Quyện Tửu nâng cằm ướt đẫm của y lên, khẽ hôn lên đôi môi mỏng kia, “Sư tôn thật sự cho rằng ta sẽ tặng người cho người khác sao?”

Diêu Lan Ca né tránh tay hắn, vùi đầu nhìn mặt đất. Cơ Quyện Tửu bất đắc dĩ, hắn dùng Diêu Lan Ca để hấp dẫn lực chú ý của Tịch Kỳ, đích xác làm cho đối phương cảm thấy thất vọng, cảm thấy sợ hãi.

Sư tôn hiện tại hẳn là càng thêm chán ghét hắn đi, hiện tại bộ dáng của hắn ở trong lòng sư tôn, có phải đã xấu xí đến cực điểm hay không. .

Trong Yên Dung điện, Chúc Vãn Tầm yêu cầu hơn mười thị nữ canh giữ ở cửa và trong điện lui ra. Cơ Quyện Tửu từng nói với mọi người ở Mạn Kính Sơn, lời Chúc Vãn Tầm tương đương với lời của hắn, vì thế chúng thị nữ không nghi ngờ hắn, cúi đầu cung kính rời đi.

Chúc Vãn Tầm đi đến bên trong cùng, thấy Diêu Lan Ca chỉ mặc áo lót ngồi ngẩn người trên giường. Đây chính là người Cơ Quyện Tửu liều mạng tu luyện muốn bảo hộ sao?

Chúc Vãn Tầm đứng ở bên giường ho khan một tiếng, thấy đối phương không để ý tới hắn, liền bỏ qua mấy câu khách sáo, đi thẳng vào vấn đề: “A Tửu hiện tại đang giải quyết hậu quả khắp nơi trong ma giới, tạm thời không về được Mạn Kính Sơn. Nếu ngươi muốn rời khỏi hắn, bây giờ có thể đi với ta.”

Ba chữ “rời khỏi hắn” lấy đi sự chú ý của Diêu Lan Ca, y ngẩng đầu từ mái tóc dài màu quạ rủ xuống bên cạnh mặt, sững sờ nói, “Ngươi muốn dẫn ta đi? Tại sao?”

Chúc Vãn Tầm ngồi ở bên giường, “Vì một chút tư tâm của ta. Dù sao ngươi bây giờ ở lại cũng sống không bằng chết, không bằng cùng ta chạy trốn thử xem? Kết quả tồi tệ nhất chính là bị bắt và quay trở lại tình cảnh hiện tại.”

Tư tâm của Chúc Vãn Tầm chính là Hình Trạm Trần. Hình Trạm Trần không thể chịu đựng được người khác cướp đi vị trí của cậu ta bên cạnh Cơ Quyện Tửu, từ sau khi Diêu Lan Ca xuất hiện, mỗi ngày cậu ta đều hỉ nộ vô thường, bất kỳ một chút tin tức của Cơ Quyện Tửu cùng Diêu Lan Ca bị cậu ta nghe được đều có thể khóc nửa ngày.

Chúc Vãn Tầm thật sự nhìn không được, dù sao Diêu Lan Ca vốn muốn rời đi, điểm mấu chốt bất quá chỉ là Cơ Quyện Tửu luyến tiếc, nhất định phải cưỡng ép Diêu Lan Ca lưu lại bên người, như vậy dứt khoát để y đưa ra một quyết định có lợi đối với cả Hình Trạm Trần và Diêu Lan Ca.

Bình luận

Để lại bình luận