Chương 650

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 650

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Trong lúc hai bên giằng co, sau lưng truyền đến một tiếng mắng mỏ giận dữ. “Trương Cố Dương, cậu buông cô ấy ra.”
Một bóng dáng cao lớn lạ lẫm lại xen lẫn quen thuộc đi lên, một tay giữ lấy cổ tay Trương Cố Dương.
Ở quân ngũ nửa năm, Đường Tử Dự cũng không còn là tê công tử bột như trước kia nữa, dùng sức bóp, Trương Cố Dương nhe răng trợn mắt, tự động buông lỏng tay.
Lâm Chi Nam lập tức lùi về sau hai bước.
“Con mẹ nó cậu làm cái gì vậy?” Đường Tử Dự trừng mắt, mặt lạnh nói. “Đến đây còn muốn gây chuyện, cậu ngại cha mình đánh chưa đủ nhiều hả?”
Anh ta nói xong bèn quay đầu lại, trong ánh nắng, ánh mắt anh ta và Lâm Chi Nam thẳng tắp chạm nhau.
Cô lễ phép gật đầu biểu đạt cảm ơn với anh ta, lớn khái nể mặt Lục Nhất Hoài, không muốn gây chuyện, cũng không muốn có quá nhiều dây dưa với bọn họ.
Đường Tử Dự lại cảm thấy cổ họng đắng chát.
Anh ta nhìn gương mặt trứng ngỗng trước mắt, từ mắt đến môi đều khiến người ta không rời nổi mắt, không khỏi nhớ đến mấy tên đàn ông thô kệch trong quân đội thường hay nhắc đến mối tình đầu gì đó.
… Thường nghe cậu nhắc đến người bạn gái kia, có thích nhiều thế không.
Đương nhiên, cô ấy xinh đẹp, nhưng người khác cũng xinh đẹp, ngoại trừ cơ thể có phản ứng tự nhiên với cô ấy, cậu càng không nhịn nổi mà muốn gặp cô ấy, muốn ôm cô ấy, nghe cô ấy nói chuyện, lúc cô ấy mắng cậu, nhục nhã cậu, cậu tức giận muốn lật bàn, thế nhưng sau đó chính cậu lại không khống chế nổi muốn đi tìm cô ấy, cùng lắm thì lại ăn mắng một trận chứ sao.
Đó là thứ mà ở trên người những cô gái khác không có.
Đường Tử Dự rất chắc chắn, anh ta thật sự thích Lâm Chi Nam, rất thích.
Nếu không có chuyện ở sinh nhật Hàn Tinh, anh ta có thể trắng trợn cạnh tranh với Lục Nhất Hoài, nhưng tất cả bây giờ đều quá muộn.
Anh ta thật sâu nhìn cô một lúc lâu, sau cùng chỉ nói.
“Cô đi đi.”
Đôi mắt kia giống như có ngàn lời muốn nói, dường như muốn khóa chặt cô, Lâm Chi Nam lại không nhìn thẳng, bây giờ cô đã chọc vào một thân hoa, lại thêm hai người này, chỉ sợ sẽ bị chơi đùa chết.
Cô chỉ có thể nói câu cảm ơn rồi rời đi.

Trên đường về trường, tâm trạng của Lâm Chi Nam vô cùng sa sút.
Cô còn đang suy nghĩ đến Liên Thắng và Trương Cố Dương, cũng đang nghĩ đến cảnh tượng đám danh viện nhà giàu vung tiền như rác, thậm chí tự thân bọn họ có bao nhiêu thực lực?
Cũng chưa chắc, càng nhiều là sinh ra đã ngậm thìa vàng, từ đó cách biệt một trời.

Bình luận (0)

Để lại bình luận