Chương 654

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 654

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

“Felix, cậu cũng đừng tin chuyện hoang đường của cậu ta, thằng cha này nhân lúc cậu đi, trong khoảng thời gian này ôm hai hạng mục về phòng thí nghiệm, chờ cậu về cùng cậu phân cao thấp.”
Một bên khác của con đường rừng, mấy người nam nữ trẻ tuổi dạo bước mà đến, cơ thể cao lớn thẳng tắp khiến bọn họ rất dễ thấy.
Đối với chuyện này Ôn Thời Khải chỉ miễn cưỡng nhếch môi cười, vẫn cho tay vào trong túi quần.
Nhưng trong con ngươi màu nâu nhạt là ý cười có cũng được mà không có cũng chẳng sao, tỏ rõ anh ta cũng không để chuyện này ở trong lòng, gió nhẹ thổi lên một góc áo khoác của anh ta, có loại hương vị riêng biệt.
“Aust, tôi xem trọng cậu, đến lúc đó đừng nên tùy tiện buông tha cho thằng nhóc này.” Chu Nguyên lại hỏi. “Lần này mấy người đến dự định ở bao lâu.”
“Đại khái một tuần.” Người đàn ông có mái tóc màu nâu đáp. “Đợi hai ngày nữa tôi sẽ cùng Mạch Kỳ đến Tô Châu, tôi muốn đi chụp một số kiến trúc cổ điển.”
Mấy người đã đi đến giữa con đường rừng, Ôn Thời Khải lẳng lặng nghe, cũng không chen vào.”
Lông mày anh ta hơi chau lại, có chút không để ý, Ôn Thời Khải tự hỏi có phải tối đó dọa sợ đến cô, đến mức sắp một tuần rồi còn không gặp bóng dáng người ta trong trường.
Rõ ràng là đang tránh anh ta.
Lông mày người đàn ông giật giật, lần đầu tiên có cảm giác bất đắc dĩ tiến lui đều không được, cùng với sốt ruột.
“Này… Đừng đi nữa.” Mạch Kỳ ở trước mặt nghiêng đầu lại, giọng nói rõ ràng nhỏ đi, mấy người buồn bực nhìn cô ta, cô ta thần bí chỉ về phía trước. “Hình như phía trước có người đang hôn môi, chúng ta không nên quấy rầy bọn họ.”
Mấy người đàn ông theo tiếng nhìn lại, quả nhiên cách đó 10 mét có một đôi nam nữ đang ôm chặt nhau, chỉ là cơ thể người đàn ông cao to, hai cánh tay đã ôm trọn cô gái vào trong ngực, không thấy rõ mặt.
Nhìn từ xa giống như một gốc cây cổ thụ không rễ.
Hai người đàn ông nhất thời cười một tiếng.
Ôn Thời Khải nghe thấy động tĩnh cũng hờ hững nhìn qua bên đó, lúc định thu lại tầm mắt, đồng tử hơi co lại, cứ thế dừng tại chỗ.
Ánh mắt anh ta nhìn về, thẳng tắp nhìn bọn họ chằm chằm.
Trong con ngươi đen nhánh bỗng nhiên trở nên lạnh lẽo dưới ánh đèn.
Ánh đèn đường chiếu rọi làm cho khung cảnh nơi này trở nên mông lung hơn, mái tóc dài của thiếu nữ giống như trở nên vàng óng, Ôn Thời Khải đứng nguyên tại chỗ nhìn gót chân mảnh khảnh của cô hơi kiễng lên, rõ ràng là chiều cao không đủ lại bị một bàn tay giữ chắc.

Bình luận

Để lại bình luận