Chương 66

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 66

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

Nhìn góc nghiêng hoàn hảo của Bá Vân, lúc này Kiều Đình mới thấy được sự ngu ngốc của mình.
Làm sao mà không có tình địch chứ!
Học giỏi lại còn đẹp trai, cao ráo, không có nữ sinh nào thích mới lạ.
“Tình địch.” Bá Vân nói rất chắc chắn.
“Một… một người thôi đúng không?”
“Không chỉ một.”
Trong nháy mắt, mặt Kiều Đình trắng bệch.
“Vậy anh thích bọn họ không?”
“Em đoán xem?” Bá Vân gắp một cục đậu rang đưa vào miệng Kiều Đình, người đang vì quá khϊếp sợ vẫn chưa khép miệng lại được.
Bá Vân hỏi lại làm cô cảm thấy như sụp đổ, ngồi ngớ ngẩn, đầu óc trống rỗng, không thể suy nghĩ.
Thấy cô hoàn toàn bối rối, Bá Vân nhịn không được cười thành tiếng. “Đồ ngốc!” Bá Vân véo má hồng dịu dàng: “Làm sao anh có thể thích bọn họ chứ.”
“Không thích ư?”
“Ừ.”
Bất ngờ, bàn tay đang gắp rong biển của anh bị Kiều Đình nắm lấy.
“Thật sự không thích sao?”
“Anh đã có em, sao lại đi thích bọn họ được chứ?” Anh chỉ cố tình làm cô sợ, để trêu chọc cô.
“Nhưng mà… Nhưng mà thật sự là có người thứ ba?” Kiều Đình lo lắng chực khóc.
“Vậy nên em phải cố lên, thi đậu vào trường S, tuyên bố chủ quyền, những người đó như hổ rình mồi, nếu không cẩn thận, anh sẽ bị ăn sạch sành sanh.”
“Em sẽ bảo vệ anh!” Tay Kiều Đình dùng sức: “Sẽ không để anh bị mấy bà chị đó ăn tươi nuốt sống.”
Làm sao bọn họ có thể đυ.ng vào Bá Vân anh được chứ!
Tên ngốc này, anh mới nói hai câu vô nghĩa cũng tin.
Sao lại có thể dễ thương như vậy chứ!
Bá Vân không thể không hôn cái miệng nhỏ đang dính dầu của cô.
Tiết lộ chuyện người thứ ba ra, mục đích là làm cô ý thức được nguy hiểm, nếu không suốt ngày cô cứ lười biếng, chơi bời, không học bài, thời gian chuẩn bị thi cũng không còn nhiều, Kiều Đình lại không phải kiểu người có bộ não cực kì thông minh, dùng tâm trạng chán nản đối mặt với kỳ thi, chắc chắn sẽ thi không đậu, cho nên anh phải dùng liều thuốc mạnh.
“Em ăn cơm xong sẽ học bài liền.” Đôi mắt Kiều Đình rực cháy với quyết tâm.
Cô cúi đầu ăn mì, nhưng vì ăn quá nhanh, không cẩn thận nên bị sặc.
“Khụ khụ… Khụ khụ khụ…”
“Ăn chậm một chút.” Bá Vân vỗ nhẹ lưng cô, đưa trà sữa trân châu. “Không sao còn vài phút để ăn.”
Kiều Đình vừa uống vừa gật đầu, nhưng cô vẫn dùng tốc độ gấp đôi lúc trước giải quyết bữa ăn, sau khi đi WC, lập tức ra học bài.
Kiều Đình ngồi giữa hai chân anh làm bài tập rất siêng năng, nhưng có lẽ do lúc nãy ăn quá no, học được nửa tiếng, Chu Công đã tới quyến rũ cô, làm hai mí mắt cô dính lại với nhau, thậm chí đầu còn đυ.ng vào bàn, phát ra âm thanh “cốp” thật lớn, đánh thức cả Bá Vân đang ngủ.
“Kiều Đình.”
“Đây là…” Kiều Đình quay đầu cười toe toét, xoa xoa cái trán đỏ: “Ăn xong căng da bụng trùng da mắt.”
“Anh nghĩ phải dùng cách nào đó để em tỉnh ngủ.”
“Hay là em ra ngoài chạy vài vòng.”
“Chạy bộ quá mệt mỏi, em sẽ càng buồn ngủ.” Bá Vân ngồi thẳng dậy: “Anh sẽ giúp em.”
“Được” Kiều Đình gật đầu, “Vậy làm thế nào?”
Bá Vân cười toe toét.

“Ưm…Ưm…”
Kiều Đình ngồi giữa hai chân Bá Vân, khẽ rêи ɾỉ, mặt đỏ ửng, mắt ngập tràn sắc tình, bờ mông nhỏ không ngừng xoay qua xoay lại.
“Tập trung học bài đi.” Bá Vân ở phía sau lười biếng nói.
“Nhưng đây…” Cảm nhận được biến hóa của côn ŧᏂịŧ bên trong hoa huyệt, cô nhịn không được rêи ɾỉ: “A…”
Vừa rồi Bá Vân nói muốn giúp cô tập trung học tập, vì học chưa được bao lâu đã bị Chu Công gọi đi, anh kêu cô cởϊ qυầи ra, để gậy thịt của anh đi vào.

Bình luận

Để lại bình luận