Chương 66

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 66

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

: Sợi Xích Của Thỏ
Hai ngày sau, họ chuẩn bị lên đường. Di Di đang vui vẻ hát khẽ, gấp quần áo vào va li. Chuyến đi này như một cuộc trốn chạy ngọt ngào.
Chiếu Dã đang lau chùi một vật gì đó trong góc phòng. Di Di tò mò nhìn qua. Đó không phải là dao găm. Nó giống một con dao săn chuyên dụng, sắc lẹm.
“Anh xong chưa?” cô hỏi.
“Em xếp đồ trước đi,” anh nói, giọng bình thản đến lạ. “Anh ra ngoài một lát.”
“Đi đâu vậy?”
Chiếu Dã dừng tay. “Đi dạo.”
“Em đi với anh!” Cô đứng dậy.
“Không. Em ở nhà.” Giọng anh lạnh đi. “Bên ngoài lạnh.”
Di Di khựng lại. Có gì đó không đúng. Hơi thở của anh, cái cách anh tránh ánh mắt cô. Và cô ngửi thấy… một mùi hương mờ nhạt. Mùi sát khí.
“Anh đi tìm Jack.” Cô nói thẳng.
Chiếu Dã quay lại, đôi mắt lam lạnh băng. “Ừm.”
“Anh định làm gì?”
“Giải quyết một vài việc.”
“Giải quyết?” Tim cô đập thình thịch. Cô nhớ lại cái đêm anh đánh tên Mã Hán. “Anh… anh định giết hắn?”
Anh không phủ nhận. “Hắn dám đụng đến em. Hắn dám uy hiếp em. Hắn không nên tồn tại.”
Di Di thấy lồng ngực mình lạnh toát. Đây không phải là người đàn ông nói đùa. Đây là một con thú săn mồi đang bảo vệ bạn đời của nó.
“Không được!” Cô chạy đến, chắn trước cửa. “Chiếu Dã, đó là mạng người! Chúng ta đang sống ở thế giới con người! Anh giết hắn, anh cũng sẽ bị bắt. Anh sẽ lại bị đưa vào phòng thí nghiệm!”
“Anh sẽ làm sạch sẽ.” Anh gạt cô ra.
“Không!” Cô tuyệt vọng bám lấy cánh tay anh. “Em không cho phép! Em không muốn anh vì em mà trở thành kẻ giết người! Em không gánh nổi tội nghiệt này!”
“Em không cần gánh. Đây là việc của anh.” Anh lạnh lùng gỡ tay cô ra.
Di Di nhận ra, lý lẽ không thể cản được anh. Con thú bên trong anh đã trỗi dậy. Cô hít một hơi thật sâu, dùng đến vũ khí cuối cùng của mình.
Cô buông tay. Giọng cô nhẹ bẫng, tan vỡ.
“Vậy anh đi đi.”
Chiếu Dã khựng lại, tay còn nắm chặt cửa.
Di Di quay lưng lại, đi về phía giường, ngồi xuống. “Em không cản anh nữa. Anh muốn làm gì thì làm.”
Sự im lặng bao trùm căn phòng, nặng nề hơn cả ngàn lời la mắng. Chiếu Dã đứng bất động. Anh nghe thấy tiếng tim mình đập. Anh có thể giết Jack, dễ như trở bàn tay. Nhưng nếu anh bước ra khỏi cánh cửa này…
Anh sẽ mất cô.
Cảm giác mất mát còn đáng sợ hơn cả cái chết.
Rắc. Anh thả con dao săn xuống sàn.
Anh bước tới, ôm cô từ phía sau, vùi mặt vào mái tóc cô, hít hà mùi hương của thỏ con. “Em đừng giận. Đừng không để ý đến anh.”
“Anh sai rồi,” anh thì thầm.
“Anh sai ở đâu?”
“Anh… không nên nghĩ đến việc giết Jack.”
Di Di xoay người lại, nhìn thẳng vào mắt anh. “Chiếu Dã, hứa với em. Bất cứ chuyện gì, đều phải nói cho em biết. Đừng tự mình quyết định. Được không?”
“Được.” Anh hôn cô, một nụ hôn của sự khuất phục.
“Anh… trước đây có từng giết người không?”
“Chưa từng.” Anh đáp ngay. “Trước khi gặp em, mọi thứ đều vô nghĩa.”
Cô thở phào nhẹ nhõm. “Còn nữa… Anh có ngoại tình không?”
Mặt Chiếu Dã đen sầm lại. “Không có!”
“Anh thề đi.”
“Anh lấy mạng ra thề.”

Bình luận (0)

Để lại bình luận