Chương 66

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 66

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

: Ra Khỏi Ngọn Núi

Tin tức “cậu ấm” không ngốc, mà đang “yêu” Vãn Phong, lan ra như một đám cháy. Cả thôn lại được một phen bàn tán. Họ không còn hả hê, mà chuyển sang ghen tị.

Họ thấy Tiêu Cảnh Duệ, không còn ngây ngô, mà đẹp trai lồng lộng, công khai dắt tay Vãn Phong đi giữa làng. Anh ta không trốn trong nhà Vãn Phong nữa, mà thuê hẳn một căn nhà gỗ ở cuối thôn. Nhưng ngày nào cũng như hình với bóng, dính lấy Vãn Phong.

Anh ta phơi quần áo cho nàng, công khai hôn lên tóc nàng trước mặt đám đông. Anh ta đi săn, mang về đầy ắp thịt, chia cho cả nhà nàng. Anh ta biến thành người đàn ông lý tưởng nhất mà mọi cô gái trong thôn mơ ước.

Và Vãn Phong, nàng không còn lầm lũi nữa. Nàng cười. Nụ cười hạnh phúc, rạng rỡ, đẹp như đóa hoa sơn trà nở trong nắng.

Sinh nhật Vãn Phong, anh ta không tặng hoa, không tặng vàng. Anh ta đưa cho nàng một tập hồ sơ.

Nàng mở ra. Là giấy báo nhập học. Tờ giấy báo của năm ngoái, nhưng ngày tháng đã được sửa lại thành năm nay.

“Anh…” Nàng run rẩy.

“Anh đã lo xong hết rồi.” Anh ta mỉm cười, xoa đầu nàng. “Trường đại học năm ngoái em đỗ. Anh đã thuê một căn hộ ngay cạnh trường.”

“Nhưng… cha mẹ… em Vũ…”

“Họ sẽ ổn. Em phải sống cuộc đời của em, Vãn Phong.” Anh ta nắm lấy tay nàng. “Em muốn đi xem thế giới bên kia ngọn núi, đúng không? Anh sẽ đưa em đi.”

Nàng ôm chầm lấy anh, khóc nấc. “Anh đúng là đồ ngốc… Đồ ngốc của em…”

Ngày họ rời đi, cả nhà ra tiễn. Cha mẹ Vãn Phong khóc, nhưng là giọt nước mắt hạnh phúc. Họ biết, con gái họ đã tìm được bến đỗ, dù bến đỗ đó… hơi kỳ lạ.

Bình luận

Để lại bình luận