Chương 66

Không biết ai lấy đũa cắm vào tiểu huyệt nàng, Trì Tố Tố nheo mắt lại, “A… Không cần… Không muốn…”
“Nàng rất sướиɠ, không thì chúng ta [ đem nàng miệng đổ đứng lên đi]”, không biết ai nói câu này, miệng Trì Tố Tố bị đổ lên.
“Không biết nước da^ʍ phía dưới ăn cùng đồ ăn có vị gì.”
“Thử là biết chứ sao.” Có một người trong số đó ấn eo Trì Tố Tố, hắn lấy một cái [khoách âm khí] cắm vào tiểu huyệt nàng, chuyển động họng súng, tiểu huyệt bị căng ra thành một nắm tay trẻ nhỏ.
Căng đến mức khiến Trì Tố Tố không ngừng rơi nước mắt, nàng đáng thương nhìn chằm chằm Tiêu Vu Uyên ngồi ở chủ vị. Nàng biết hắn mới là chân nhân, những người này chẳng qua là phân thân của hắn tách ra, đối với nàng không hề thương tiếc.
Quả nhiên Tiêu Vu Uyên xoay mâm tròn để nàng đối diện với hắn. Những người khác cũng không dám xoay mâm tròn mà ngoan ngoãn ngồi trên ghế.
Tiêu Vu Uyên lấy chiếc đũa cắm vào tiểu huyệt nàng, ánh sáng nhàn nhạt chui vào trong động nhỏ. Nam nhân xoay xoay cái đũa một hồi tìm được tử ©υиɠ, một chiếc cắm vào tử ©υиɠ, một cái khác kẹp ngoài tử ©υиɠ…
Cả người Trì Tố Tố bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ: “Ư ư… Ưm… Không…”
Vách tường tử ©υиɠ chuyển động, rất nhanh chiếc đũa bị đẩy ra khỏi tử ©υиɠ, Tiêu Vu Uyên lấy đũa ra rồi nhẹ nhàng gỡ [khoách âm khí], hắn xoa xoa tiểu huyệt nữ nhân.
Từng ngón tay hắn lại cắm vào, tử ©υиɠ nữ nhân thật nhỏ, ngón tay dài nhất thỉnh thoảng mới chạm đến cửa tử ©υиɠ, nhưng cơ thể nàng đang nói cho hắn biết nàng đang rất khó chịu. Cuối cùng đau lòng vẫn chiếm ưu thế trong lòng hắn.
Tiêu Vu Uyên gạt hết đồ ăn trên cơ thể nàng xuống, cũng đuổi những người kia đi. Hắn ôm nàng ngồi lên ghế sô pha an ủi, “Ngoan, tình huống như này sau này còn gặp rất nhiều, nàng phải thích ứng. [1 chu qua 2 thiên].”
Trì Tố Tố khóc lóc rồi ngủ, an ủi kiểu này khiến nàng vô cùng bất an. Lúc nàng tỉnh lại đã là buổi tối, trong tiểu huyệt là trứng rung đang hoạt động.
Tiêu Vu Uyên ngồi trên ghế sô pha đọc sách, Trì Tố Tố cau mày bò dậy, “Chủ nhân…”
“Tỉnh rồi thì lại đây hầu hạ ta tắm rửa.”
“Vâng.” Trì Tố Tố đi theo nam nhân, nàng nhanh chóng giúp hắn tắm rửa xong rồi cả hai cùng nằm lên giường.
“Bảo bối, hôm nay đã quen chưa?” Tiêu Vu Uyên xoa đầu nàng.
“Vẫn tốt, có thể nhịn được.” Trì Tố Tố dựa vào người nam nhân.
“Được rồi, không nhịn được thì nói với ta để ta dừng lại. Hôm nay nàng ngủ trong bồn tắm dọa đến ta đấy.” Tiêu Vu Uyên nghĩ đến đây mà sợ, lúc ấy sắc mặt Trì Tố Tố trắng bệch, cả người lạnh lẽo nằm ở đấy thực sự làm hắn hoảng sợ.
“Không có gì, chỉ là không cẩn thận mà ngủ quên thôi.” Trì Tố Tố an ủi nam nhân, “Hôm nay mệt quá, đi ngủ sớm chút. Ngày mai lại cho chàng.”
Trì Tố Tố quỳ trên mặt đất, miệng nàng ngậm côn ŧᏂịŧ nam nhân, Tiêu Vu Uyên ngồi trên bồn cầu hơi nheo mắt lại, hắn ấn đầu nữ nhân xuống bắn ra tinh hoa đầu tiên trong ngày…
“Tiếp tục, chủ nhân muốn tiểu.” Tiêu Vu Uyên ấn đầu nữ nhân, một dòng nướ© ŧıểυ tanh hôi bắn vào miệng nàng, Trì Tố Tố nhíu mày nuốt từng ngụm xuống rồi mở miệng cho hắn kiểm tra.
“Rất ngoan, đi chuẩn bị nước cho chủ nhân rửa mặt.” Hắn vỗ mặt nàng ra lệnh.
“Vâng, chủ nhân.” Trì Tố Tố gật đầu rồi đứng lên đi về phía bồn rửa mặt, nàng láy kem đánh răng lên bàn trải, làm ướt khăn lông bằng nước ấm rồi lùi về phía sau.
Phòng tắm không có lót thảm, lúc nãy Trì Tố Tố quỳ gối trên mặt đất khẩu giao cho hắn bây giờ đầu gối có hơi đỏ lên, “Nàng ra ngoài quỳ đi, lát nữa có việc ta lại gọi nàng vào.”
“Vâng, chủ nhân.” Trì Tố Tố bò ra khỏi phòng tắm rồi lẳng lặng quỳ gối ngoài cửa.
“Muốn ăn bữa sáng chưa?”
Trì Tố Tố lắc đầu, vừa nãy nàng uống tϊиɧ ɖϊ©h͙ đã no rồi, “Vậy ta cũng không ăn.” Dù sao Trì Tố Tố không ăn thì hắn cũng không ăn, hắn nấu cơm chỉ vì nàng muốn ăn.
Tiêu Vu Uyên đưa nàng lên lầu 3, hắn lấy một sơi dây thừng vòng qua trước ngực nàng thành bình chữ “Bát”. Dây thừng vòng ra sau lưng, cơ thể nàng bị treo lên, mũi chân cách mặt đất một đoạn.
Tiêu Vu Uyên lấy một quả bóng cao su để mũi chân nàng tựa vào đó, Trì Tố Tố hơi bất lực, đây chẳng phải kiểu lần trước nàng dùng với hắn sao? Đã qua nhiều năm rồi mà hắn vẫn còn nhớ.
Tiêu Vu Uyên lấy ra một cái kim tiêm, hắn đeo bao tay y tế lên rồi nhéo nhéo đầu ngực nàng, tiêm chất lỏng màu hồng nhạt vào quả anh đào…
“Ưm… Chủ nhân… Đau…”
“Ngoan… Một lát nữa là ổn rồi…” Ngực Trì Tố Tố sau khi bị tiêm hệt như quả bóng cao su căng trướng lên, đầu ngực chảy ra chút chất lỏng màu trắng.
Tiêu Vu Uyên ném kim tiêm đi, hắn xoa ngực nàng, “Cái này sẽ giúp ngực nàng chảy sữa không ngừng, một tuần sau ta sẽ châm cứu khôi phục cho nàng, sẽ không có hại với ngực, nàng yên tâm.”

Bình luận

Để lại bình luận