Chương 669

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 669

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Trước ngực Lâm Chi Nam lại là một trận lạnh lẽo, cô theo phản xạ có điều kiện liếc Giang Đình ở đối diện, người kia nhận được ánh mắt của cô cũng nhìn sang bên này, ánh mắt anh ta thâm đen hữu lực.
Đột nhiên một bàn tay bá đạo che lên mắt cô, không cho cô nhìn.
Lâm Chi Nam cũng không để ý, cũng không giống như bình thường cùng anh ta tranh cãi, giống như gió lạnh rít gào thổi đến, cô cảm giác cổ họng mình rất đau, có loại cảm giác lạnh thấu xương không ngừng bao vây lấy cô.
“À… Thì ra là như vậy.” Cô nhỏ giọng nói, trong giọng nói không có gì khác thường, thế nhưng sắc mặt dần dần trắng bệch.
Cô không dám ngẩng đầu nhìn Lục Nhất Hoài.
Thậm chí cô còn sợ hãi anh ta phát hiện ra sự khác thường, hai tay liều mạng che giấu đi sự run rẩy, bưng ly đồ uống ở bên cạnh đến miệng, nhưng lại không biết uống hương vị gì.
Có người vẫn còn đang thổn thức, không gì ngoài việc Đường Văn Thành là một nhân vật lòng dạ độc ác, một nhân vật điển hình cho việc tự tạo tài nguyên cho mình.
“Đúng rồi, danh sách ban lãnh đạo nhiệm kỳ mới lần này cũng có tên Đường Văn Thành trong đó, chỉ sợ chức chủ tịch hội nghị hiệp thương chính trị là vật trong túi của ông ta.”
“Chưa chắc được, trước khi Vương Chí Sơn rời chức, chỉ sợ đã trải xong đường, tất cả 28 hòm phiếu điện tử, ai biết giữa chừng xảy ra sự cố gì.”
Vu Lương trêu chọc. “Người biết chuyện ngay tại chỗ này, vấn đề này hỏi Hoài Tử không phải rõ ràng à?”
Bị trêu chọc đến, Lục Nhất Hoài hơi nhướng mày, cho Vu Lương một ánh mắt nhàm chán.
Độ cong trên khóe miệng anh ta như có như không, một tay còn miễn cưỡng để sau lưng thiếu nữ khẽ gõ nhịp, rõ ràng không định tiếp lời vấn đề này.
Người có quyết tâm muốn cậy được nội tình trong đó chỉ có thể xem như bỏ qua, trong lòng nghĩ thầm, Tần tướng quân lôi kéo nhà họ Lục, nhà họ Lục quyền thế ngập trời, một phiếu mang tính quyết định, tám chín phần mười là cho Đường Văn Thành rồi.
Loại hoàn cảnh này không tiện trò chuyện chính sự, các loại tin tức quan hệ bất chính lại thành một bàn tiệc, đề tài chuyển về trên người Lâm Dao, chẳng qua là một số cảm thán sống chết mặc bay, không uổng phí sức, không uổng phí tâm trí, chỉ động mồm động mép mà thôi.
“Nói đến ngày hôm nay của phó chủ tịch Đường, cũng không biết có nên đi cảm ơn vị kia năm đó ở Quốc Sắc Thiên Hương không, một đóa hoa đẹp bị ông ta làm thành bộ dáng đó, cũng không biết bây giờ Lâm Dao kia sống hay chết.”

Bình luận (0)

Để lại bình luận