Chương 67

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 67

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

Nghiêu Thần nhíu mày, vẻ mặt hiện lên sự bực bội xen lẫn tức giận.

Dục vọng đang được thỏa mãn lại bị cắt đứt, cảm giác ấy rất khó chịu, giống như bị kiến cắn nhưng lại không biết chỗ nào để gãi.

Hai đứa trẻ ngoài kia chắc chắn không có chuyện gì, bởi vì khóc là bản năng của chúng.

Vừa nãy Tô Từ đã cho bọn chúng bú no, không lý nào mới ngủ được 1 giờ thì lại đói tiếp, còn nếu bọn chúng có tiểu hay đi nặng thì hãy để lát nữa sau khi làm xong thì xử lý.

Nói chung là sẽ không có chuyện gì nguy hiểm xảy ra, cho nên hắn sẽ không dừng lại.

“Bọn nhỏ sẽ không có chuyện gì, em ngoan ngoãn nằm yên cho anh.”

Hắn bắt lấy mặt cô, lạnh lẽo nói.

Tô Từ lắc đầu, từng giọt nước mắt rơi xuống liên tục, hai bờ môi đang mím cũng run lên.

Đôi mắt Nghiêu Thần sắc lạnh, hắn bỗng nhiên chuyển sang nắm lấy cổ cô, rút dương vật ra khỏi tiểu huyệt rồi lôi cả người Tô Từ đi ra bên ngoài.

“A…”

Cô bị quăng xuống giường, còn chưa kịp định thần thì cơ thể Nghiêu Thần đã ập xuống.

“Không… không, con đang ở đây, xin anh đừng làm như vậy.”

Tô Từ hoảng hốt cực độ khi nhận ra ý định của hắn. Ngay ở trước mặt hai con, sao hắn có thể cùng cô làm chuyện này.

Tuy hai đứa trẻ chưa biết gì nhưng tâm lý của cô không cho phép chuyện này diễn ra.

Nghiêu Thần chế ngự hai tay của cô lại, sau đó cúi xuống hôn lên ngực cô.

Tô Từ quay đầu sang hướng con mình, nhìn những cánh tay nhỏ bé đang quẩy đạp trong không trung, nghe thấy những tiếng khóc đáng thương của bọn nhỏ, trái tim cô như bị xé thành trăm mảnh.

Dương vật đã đâm vào tiểu huyệt phát ra một tiếng bạch.

Nghiêu Thần thẳng lưng dậy, một tay giữ lấy eo Tô Từ, một tay nắm lấy càm cô cố định về hướng các con.

Hắn muốn để cô nhìn bọn trẻ trong khi đang làm tình với mình, muốn đã kích tâm lý của cô, khiến cô phải sợ hãi, khủng hoảng, lo lắng.

Tô Từ khóc nức nở, ánh mắt dán chặt về phía hai đứa con của mình.

Thông qua những khe gỗ, cô nhìn thấy con gái của mình đang quay mặt lại, hai mắt như viên trân châu đen láy đang nhìn mình.

“Không… không.”

“Đừng nhìn mẹ, con gái… đừng nhìn mẹ mà, hãy nhắm mắt lại đi.”

Tô Từ cầu xin trong sự bất lực, cơ thể hơi vùng vẫy hướng về phía con.

Nghiêu Thần dùng sức đè cô lại, lại dùng những cú thúc mạnh mẽ để phân tán lực chú ý của cô.

“A…”

Tô Từ bật khóc, đau đớn từ dưới tiểu huyệt lan ra toàn thân. Cô kiệt sức xen lẫn bất lực, mệt mỏi úp mặt xuống giường, không chịu nổi mà khóc lớn.

Nghiêu Thần giơ tay nắm lấy tóc lẫn da đầu của cô kéo dậy.

“Hức…”

Tô Từ cong người lên, mặt rời khỏi giường, từng nét thống khổ phơi bày ra trước mắt hắn.

Nghiêu Thần cười lạnh, lực đạo dưới thân không hề giảm bớt mà còn tăng lên, đâm chọc tới mức cơ thể Tô Từ lên xuống liên tục.

Hắn nói vào tai cô: “Ấm ức sao?”

Sau đó hắn còn cười lên một tiếng.

“Nhưng anh sẽ không dừng lại, anh đã nhịn mấy tháng rồi, hôm nay cho dù hai con có tỉnh lại hay không thì anh cũng sẽ không ngừng.”

Nước mắt rơi xuống, Tô Từ tuyệt vọng liếc nhìn hai bé con đang tỉnh giấc nằm trong nôi.

Hai đôi mắt đen láy đang nhìn chằm chằm vào bọn họ một cách tò mò, ngay cả khóc cũng quên mất.

Tô Từ không muốn con nhìn thấy cảnh cha mẹ của mình đang làm tình nhưng cô không có khả năng ngăn cản chuyện đó.

Cô bất lực đến nổi khóc suốt, đến khi Nghiêu Thần bắn tinh dịch đầy bụng mình thì những giọt nước mắt ấy vẫn đang rơi không ngừng.

Nghiêu Thần đã nhịn mấy tháng, thì mới lên đỉnh một lần làm sao có thể thỏa mãn hắn.

Hắn tiếp tục đổi tư thế, tiếp tục phát tiết dục vọng lên cơ thể cô.

Hai đứa trẻ nhìn một lúc thì cơn buồn ngủ kéo tới, bọn chúng liền ngoan ngoãn ngủ tiếp, mặc kệ những âm thanh đang phát ra từ trên cơ thể cha mẹ mình.

Bình luận

Để lại bình luận