Chương 67

Giọng điệu tuyệt vọng khiến cô cảm thấy bàng hoàng, quay đầu lại nhình nhưng không thấy bóng dáng phía trước, Trương Tiểu Phúc không kịp phản ứng, trước mắt cô liền rơi vào một màu trắng, sau đó bị lay tỉnh. Cô thở hổn hển, cởi nhanh quần áo ra thì phát hiện hình xăm trên lưng đã biến mất như dự đoán.
Vĩnh viễn không gặp nữa sao?
có cau mày khó khăn nhân nước nhanh tay của con thơ dại chiến nhân sinh có
Cô cau mày, khó khăn nhấm nuốt những lời này, cuối cùng thở dài thừa nhận mình đã thua, so với bạn tình không quan trọng bằng người bạn này.
Con dâu nhà họ Chu đã biến mất, chỉ để lại một bức thư nói rằng duyên số đã hết nên đừng tìm. Cha Chu và mấy người hắn in được, bọn họ nghĩ cô gặp tai nạn
bèn báo cảnh sát điều tra.
Nhưng sau khi gọi điện báo cảnh sát, bọn họ còn ngạc nhiên hơn. Không chỉ con dâu biến mất mà ngay cả ông bà sui gia cũng biến mất như thể họ chưa từng tồn tại trên thế gian
này.
Mấy cha con nhà họ Chu không bao giờ ngừng tìm kiếm và chờ đợi, nhưng cô con dâu xinh đẹp lại không hề xuất hiện nữa mà biến mất hoàn toàn.
Trương Tiểu Phúc trở về Ma tộc và bước đi một cách thản nhiên, mặc kệ là cha con nhà họ Chu hay năm đứa con mà cô sinh ra cũng không thể ràng buộc cô. Vốn dĩ cô muốn đến thế giới loài người để chơi trò chơi tình yêu đích thực như chị cả của mình, nhưng kết quả đi rong chơi lại ngủ với chính bạn bè của mình.
Đương nhiên cô vẫn sung sướng khi làm tình với cha con nhà họ Chu, nhưng đó chỉ là về mặt thể xác, không có sự cộng hưởng về mặt tinh thần. Cô biết tư vị tuyệt vời ngủ với Huyền Đô lại là cảm giác khác hẳn từ trước đến nay.
Huyền Đô nói không gặp lại khiến cô có chút tức giận. Cho nên sau khi trở lại Ma tộc, cô cũng không đi tìm hắn mà là kiên nhẫn chờ đợi. Sau vài ngày, chính Huyền Đô cũng không thể ngồi yên.
Người yêu trước bao giờ cũng thua trước.
Nghe tin cô trở về Ma tộc, hắn còn tưởng rằng cô đi tìm mình nhưng mấy ngày sau vẫn không có tin tức.
Huyền Đô liều lĩnh xông vào phòng của cô và ôm lấy cô đang đứng bên cửa sổ một cách đầy kích động. Trương Tiểu Phúc cười quyến rũ, ngón tay gãi nhẹ trên mặt hắn, “Không phải nói không nhìn gặp em sao … Sao lại lật lọng rồi?”
“Bởi vì em đã trở lại.” Huyền Đô siết chặt eo của cô, trên gương mặt không còn vẻ lạnh nhạt, cô đã trở lại, đây là đáp án nên hắn biết trong lòng cô không phải không có mình. Nói xong hắn bèn ôm chặt cô vào lòng, ánh mắt sáng quắc củi đầu nhìn cô rồi hỏi, “Vẫn là bạn bè sao?”
Cô gật đầu và khóe miệng nhếch lên: “Bạn bè cũng có thể lên giường. Mà khả năng tình dục của hắn cũng không tồi.”
Không chỉ không tồi mà quả thật còn tuyệt hơn tất cả mọi người.
Nói xong cô bèn nắm lấy hắn rồi đẩy lên giường.
— KẾT THÚC –

Bình luận

Để lại bình luận