Chương 67

Đoạn văn dài có vẻ phi logic, thậm chí hơi buồn cười. Nhưng Khương Dạng cả người đóng băng tại chỗ.

Hóa ra…

Trong mắt người ngoài, cô và Hạ Tây Chấp là như vậy sao?

Thậm chí ngay cả một thiếu nữ đơn thuần như vậy cũng có thể nhìn ra được Hạ Tây Chấp… Yêu cô…

Lòng bàn tay Khương Dạng không ngừng bị siết chặt.

Cô nhìn như bình tĩnh, nhưng trong lồng ngực lại bắt đầu dòng nước chảy xiết.

Leng keng.

Đúng lúc này, cửa tiệm trà sữa bị đẩy ra, tiếng chuông gió vang lên.

Thiếu nữ mặt tròn: “Kính chào quý khách ”

Người bước vào là Hạ Tây Chấp, vẫn như thường lệ, trong tay anh mang theo một cái túi giữ nhiệt, bên trong là hộp cơm thủy tinh

Gần đến giờ ăn trưa rồi.

Khương Dạng và thiếu nữ mặt tròn ngầm hiểu, đều là Khương Dạng ăn cơm trước, chờ Khương Dạng đang ăn thiếu nữ mặt tròn lại đi ra ngoài kiếm ăn.

Một người nửa tiếng, nhưng cũng có thể nghỉ ngơi một chút.

Ngày hôm đó.

Lúc Khương Dạng nhận lấy hộp cơm từ tay Hạ Tây Chấp, có vẻ có chút tâm thần không yên.

Hạ Tây Chấp nhíu mày, hỏi: “Sao vậy em? Em không khỏe sao? ”

“Không có, em đi ăn cơm trước đây.”

Khương Dạng hốt hoảng xoay người, đi đến phòng nghỉ

Hạ Tây Chấp vẫn gọi một ly trà sữa ngồi xuống, ánh mắt lo lắng không ngừng nhìn về phía phòng nghỉ nhỏ đóng cửa lại.

Nửa tiếng đồng hồ đã trôi qua.

Lúc Khương Dạng lại đi ra, thoáng khôi phục một chút, vẻ mặt bình tĩnh đến mức không ai có thể phân biệt được.

Nhưng Hạ Tây Chấp vẫn nhận ra, trên người cô dường như có gì đó không thích hợp.

“Khương Khương, vậy em đi ra ngoài ăn cơm đây, sườn heo cốt lết chiên ở đường bên cạnh làm em đói muốn chết rồi!”

Thiếu nữ mặt tròn vẫy tay, vui vẻ rời đi.

Khi ra ngoài

Trên người cô ấy còn tràn đầy vui sướng nhảy nhót.

Căn bản không cách nào nghĩ tới năm phút sau, lại là vẻ mặt trắng bệch, chạy trở về như chạy trốn lấy mạng.

“A a a a——”

Cô ấy hét lên xông vào cửa, sau đó hai chân mềm nhũn và ngã xuống đất.

Trên mặt cô nhóc không có giọt máu, toàn thân còn đang không ngừng run rẩy.

Khương Dạng cũng bất chấp đơn hàng trong tay, trước tiên chạy tới bên cạnh thiếu nữ mặt tròn, “Sao thế? Chuyện gì đã xảy ra vậy? ”

“A a a…Khương Khương…Sợ lắm…Toàn là máu… Aaaa…Khương Khương… Đóng cửa lại… Có chuyện gì đó đã xảy ra… Có người xảy ra ở đường bên cạnh …”

Thiếu nữ mặt tròn run rẩy, hoảng hốt đến mức ngay cả nói cũng không rõ ràng.

Trong đồng tử của cô nhóc là sợ hãi đến ngạt thở

Vào lúc này

Trên đường phố bên ngoài, cũng có người qua đường hoảng sợ bỏ chạy.

Đang lúc tất cả mọi người lâm vào sợ hãi, một bóng người cao lớn nhanh chóng đứng dậy, nhưng lao ra khỏi cửa hàng theo hướng ngược lại.

Hạ Tây Chấp đứng ở ngoài cửa, hét lên với Khương Dạng bên trong, “Khóa cửa vào, không được đi ra ngoài. ”

Nói vừa dứt lời.

Bóng dáng của anh sớm đã chạy như bay đi

Khương Dạng nắm chặt tay thiếu nữ mặt tròn, nhẹ nhàng run rẩy.

“Sợ lắm….. Toàn là máu…”

“Điên rồi… Người kia điên rồi…”

“Anh ta… Cầm dao chém người… Rất nhiều người… Rất nhiều máu…”

Thiếu nữ mặt tròn vẫn còn run sợ, run rẩy nói thêm nhiều lời, chắp nối lại hiện trạng ban đầu của sự việc.

Là gây sự hành hung.

Quán trà sữa của họ gần khu vực trường đại học.

Đường phố bên cạnh, có nhiều cửa hàng và sinh viên đại học trẻ tuổi.

Đột nhiên xuất hiện một tên côn đồ cầm con dao màu trắng

Bầu không khí tràn ngập sự hoảng loạn và lo lắng

Quán trà sữa nhỏ dường như đã trở thành một hòn đảo an toàn.

Sau khi Hạ Tây Chấp rời đi.

Khương Dạng nhanh chóng bình tĩnh lại.

Cô đỡ thiếu nữ mặt tròn đứng dậy, ngồi xuống ghế bên cạnh, rót một cốc nước nóng vào đôi bàn tay đang run rẩy của cô ấy.

“Đừng sợ, sẽ giải quyết nhanh thôi.”

Khương Dạng dùng giọng nói dịu dàng, kiên định nói

Cô cũng an ủi khách hàng hoảng loạn trong quán trà sữa, khuyên họ bình tĩnh và không ra ngoài cho đến khi sự việc được giải quyết.

Tất cả mọi người đều hoảng sợ

Khương Dạng trở thành chỗ an ủi của mọi người.

Thiếu nữ mặt tròn thoáng tỉnh táo một chút, hai tay nắm chặt cốc nước ấm, mang theo dư vị run rẩy hỏi.

“Khương Khương, chẳng lẽ chị không lo lắng cho anh ấy sao? ”

Sao cô không thể lo lắng chứ

Chỉ có điều…

“Đó là những gì anh ấy phải làm. Anh ấy rất giỏi, anh ấy sẽ ổn thôi. ”

Khương Dạng ngồi xuống đối diện thiếu nữ mặt tròn, trong tay cầm một cốc nước nóng, cố gắng sưởi ấm ngón tay lạnh như băng.

Hỗn loạn, giống như mưa dông buổi chiều mùa hè.

Đến nhanh, đi cũng nhanh.

Nhưng sự hoảng loạn tràn ngập không khí kéo dài trong một thời gian dài.

Vài phút sau.

Họ nghe thấy tiếng còi báo động từ đường phố bên cạnh.

Một vài phút nữa trôi qua.

Một tiếng nổ cực lớn vang lên.

Chấn động đến trái tim mỗi người, đều run rẩy

Tay Khương Dạng run lên, nước nóng từ trong cốc tràn ra, bắn lên đầu ngón tay cô.

Bình luận

Để lại bình luận