Chương 68

Do đó, anh phải chịu trách nhiệm.
Phải giúp cô… Giúp hoa huyệt bớt ngứa…
“Ưʍ.” Vì hoa huyệt kẹp chặt côn ŧᏂịŧ nên mang đến cho Bá Vân thoải mái, anh nhịn không được thở nặng nhọc: “Bảo bối, tính em là như vậy rồi.”
“Làm gì có!”
Kiều Đình quay đầu phản đối, mắt chưa nhìn thấy gì thì đôi môi đã bị Bá Vân hôn, đầu lưỡi đi vào mọi ngóc ngách trong miệng, những lời oán giận trôi theo mây khói.
Một tay anh chơi đùa ngực cô, một tay đi xuống khám phá hoa huyệt, đầu ngón tay day ấn âm đế, như chơi đàn, co giật từng cái một.
Kiều Đình bị anh vuốt ve đến lòng bàn chân nóng lên, mười ngón chân cuộn tròn lại, bắp đùi căng cứng.
Cô khẽ rêи ɾỉ, đong đưa cặp mông tròn, vẽ những vòng tròn trên bụng anh bằng dâʍ ŧᏂủy̠.
Kiều Đình đong đưa kịch liệt, hơi thở Bá Vân không thể khống chế, đẩy ra mép bàn, ra lệnh: “Kiều Đình tới dùng hoa huyệt em ăn gậy thịt anh, mạnh một chút.”
Kiều Đình đã sớm muốn làm vậy.
Cô đặt tay lên xương hông của anh, chiều theo ham muốn tìиɧ ɖu͙© của mình mà nhấp nhô lên xuống nông hay sâu, gậy thịt Bá Vân mỗi lần ma sát với nếp gấp mẫn cảm, đều làm cho cô run rẩy, vui sướиɠ rêи ɾỉ.
Bá Vân bịt miệng cô kịp lúc, để không thu hút sự chú ý của y tá bên ngoài, tay còn lại lang thang trên da thịt cô, xoa xoa bộ ngực xóc nảy, vuốt ve bụng phẳng lì, đào sâu vào rốn …
Bá Vân phát hiện rốn cũng là nơi mẫn cảm của cô, đầu ngón tay anh đi vào hoa huyệt, động nhỏ của cô kẹp chặt tay anh, khiến anh sung sướиɠ đến nỗi muốn bay lên trời.
“A…Kiều Đình… Tiểu yêu tinh dâʍ đãиɠ…”Anh cắn một bên ngực, liếʍ mυ”ŧ vành tai, liếʍ mυ”ŧ dái tai mềm và dày.
“Ưm…” Tiếng rêи ɾỉ của cô biến thành tiếng nức nở trong lòng bàn tay anh, cao trào bất ngờ dâʍ ŧᏂủy̠ văng tứ tung, ngay cả khăn trải giường cũng bị vấy bẩn.
Kiều Đình nằm trên người anh, thở hổn hển, hoa huyệt run rẩy, an ủi gậy thịt anh.
Sau khi cô bình ổn trở lại, Bá Vân đỡ cô lên, côn ŧᏂịŧ thoát khỏi huyệt động mất hồn.
“Giúp anh,” Anh nói, “Liếʍ sạch nó.”
Bá Vân chỉ vào cây gậy vẫn còn đang cương cứng của mình.

Tai nạn xe hơi kết thúc trong hòa bình.
Vì Từ Vĩ Hàng đã thanh toán các chi phí, người lái xe máy trả 10 vạn bồi thường cho nhà họ Ngụy.
Bá Vân ở bệnh viện ba ngày, trong ba ngày, trừ ngày đầu tiên Kiều Đình chăm Bá Vân cả ngày thì hai ngày còn lại cô tan học về nhà tắm rửa rồi mới tới, cho đến sáng hôm sau rồi tới trường học.
Mẹ Ngụy cười nói Kiều Đình giống như con dâu nuôi từ bé, làm cô đỏ mặt xấu hổ.
Sau khi Bá Vân về nhà, thật bất tiện khi dùng xe lăn đi qua nhà Kiều Đình, nên đổi thành lúc Kiều Đình tan học, đến nhà Ngụy ăn cơm sau đó ở phòng Bá Vân làm bài tập và học kèm.
Nhà Ngụy mở công ty nhỏ, bình thường 6h chiều sẽ tan làm, mẹ Ngụy phải nấu bữa tối nên về lúc 5 giờ.
Bá Thiến giống Bá Vân sinh ra đã thông minh, chỉ cần nghe thầy cô giảng trên lớp, không cần học kèm vẫn đạt điểm cao, thậm chí không tham gia khóa học bổ túc sau giờ học, thấy thành tích tốt của cô, giáo viên của Thiến Thiến cũng không ép cô học, tan học Thiến Thiến đều trở về cùng lúc với mẹ mình.
Nói cách khác, Bá Vân và Kiều Đình không thể tùy ý hành động như trước.
Tuy nhiên, Bá Vân cũng không phải là người không biết động não.
Bài tập về nhà của Kiều Đình quan trọng nhưng chuyện đó cũng quan trọng không kém.

Bình luận

Để lại bình luận