Chương 68

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 68

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

Hai mắt Tô Từ mờ đi, hai chân bị banh ra đến nỗi mất đi cảm giác, treo lủng lẳng trên eo Nghiêu Thần và phải dựa vào sức lực của hắn thì mới không rớt xuống.

Tiểu huyệt đã bị chơi đến sưng đỏ, dịch nhầy tích tụ dính khắp nơi ở nơi bọn họ giao hợp. Theo khe mông của Tô Từ mà chảy thành một dòng, nhiễu xuống ga giường.

Khắp căn phòng đều là mùi vị dâm đãng của tình dục, những tiếng khóc nỉ non cùng với tiếng thở dốc trầm đục của cặp đôi.

Khi vừa tròn một tháng tuổi, hai đứa trẻ cũng đã được đặt tên.

Nghiêu Thần đặt tên cho con gái, Tô Từ được phép đặt tên cho con trai.

Con gái tên là Nghiêu Mạn, còn con trai tên là Nghiêu Thiên.

Đêm qua Tô Từ bị hắn hành hạ đến tận nửa đêm mới kết thúc.

Vậy mà sáng sớm chàng trai lại có thể phấn chấn đi đến trường học, còn cô thì ngủ mê man đến tận khi mặt trời lên đến đỉnh núi.

May mắn là hai đứa trẻ có vú nuôi chăm sóc, sữa mẹ đã được hút ra sẵn và trữ đông.

Sau khi đã tỉnh lại, toàn thân Tô Từ không còn sức, ngay cả ăn cháo cũng phải nhờ người đút.

Gương mặt đậm vẻ mệt mỏi, mí mắt sưng to và nặng vì khóc quá nhiều, có thể sụp xuống bất cứ lúc nào.

Tô Từ biết cuộc sống của mình trước kia đã quay trở về.

E rằng sau này ngoài việc chăm sóc các con, cô còn phải hầu hạ, phục vụ “người chồng” có dục vọng cao của mình.

Cứ nghĩ đến hàng đêm đều phải nằm dưới thân hắn, Tô Từ không kìm chế được mà run rẩy.

Một cuộc sống như vậy, cô không muốn chút nào nhưng lại không có khả năng thoát khỏi.

Vậy thì chỉ còn cách nhẫn nhịn và tiếp nhận để tiếp tục sống.

Trước tết nguyên đán hai tuần, bọn họ đã dọn vali chuẩn bị về nước đón tết cùng gia đình.

Khi ở trên máy bay, Tô Từ căng thẳng ôm con vào lòng.

Cô không dám tưởng tượng đến vẻ mặt của người thân khi biết được tin mình đã sinh ra hai đứa trẻ.

Chắc có lẽ…

Cha mẹ cô sẽ vui mừng lắm.

Tô Từ không dám nghĩ tiếp, cô quay đầu nhìn ra cửa sổ, những đám mây trắng bồng bềnh đang bay bên ngoài, thả hồn theo nó.

Nghiêu Thần ngồi bên cạnh, mỉm cười nói với cô: “Đừng lo lắng, anh sẽ không để cho ai nói gì em cả.”

“Yên tâm đi, hửm!”

Nghe hắn nói có vẻ mọi chuyện thật đơn giản.

Nhưng Nghiêu Thần không phải là Tô Từ, làm sao có thể biết hết tất cả những suy nghĩ của cô được chứ.

Máy bay cuối cùng cũng đã đáp xuống đất nước mà bọn họ sinh ra.

Vệ sĩ đã đứng chờ sẵn, hộ tống gia đình họ lên xe rời đi.

“Chúng ta sẽ đến đâu trước vậy ạ.”

Tô Từ ôm con gái đang ngủ vào lòng, hỏi hắn.

Nghiêu Thần nói: “Về nơi ở riêng của chúng ta trước.”

Chiếc xe lái vào một khu biệt thự đắt tiền ở thành phố rồi dừng lại trước một căn biệt thự rộng lớn.

Tô Từ bước xuống xe, đáy mắt run rẩy nhìn nó.

Đây là ngôi biệt thự mà Nghiêu Thần thường lôi cô tới để trừng phạt mỗi khi cô phạm lỗi. Và bây giờ nó sắp trở thành nơi cô sẽ sinh sống.

“Sao vậy, Từ Từ sợ à.”

GIọng nói của Nghiêu Thần bất chợt từ phía sau vang lên.

Tô Từ hơi giật mình, quay đầu lại nói: “Không có.”

“Vậy chúng ta vào thôi.”

Hắn mỉm cười, nắm lấy tay cô dẫn vào trong.

Ngôi nhà này vẫn không khác gì trong quá khứ. Ngay cả căn phòng ấy vẫn còn tồn tại.

Nhưng bên trong đã được lắp đầy bởi những đồ dùng của trẻ em.

Bọn họ vốn dĩ chỉ ở lại đây khoảng một tháng thì sẽ tiếp tục quay về Úc, nhưng lại giống như dọn vào ở luôn.

Không để cô thắc mắc thêm, Nghiêu Thần đã nói: “Chúng ta không cần đi Úc nữa, sau này sẽ sống ở đây.”

Tô Từ ngạc nhiên quay qua nhìn hắn hỏi: “Sao vậy ạ, anh không trở về trường học sao?”

Nghiêu Thần mỉm cười giơ tay vuốt má cô, nói: “Anh đã học xong rồi, bây giờ quay về để tiếp quản Nghiêu thị.”

“Sau khi chúng ta kết hôn, em sẽ trở thành phu nhân của Nghiêu gia, sẽ không có ai dám xem thường xem nữa.”

Bình luận

Để lại bình luận