Chương 68

: Thách Thách Cuối Cùng
Mùa đông ở Trường Hải mang theo cái lạnh nhẹ nhàng, những cơn gió từ biển thổi qua, làm rung rinh những cành cây trơ lá ngoài cửa sổ biệt thự. Tống Phi Vũ ngồi trong phòng khách, bế Tiểu Nguyệt trên đùi, đọc truyện cho con bé, trong khi cái bụng bầu của cô đã lớn dần ở tháng thứ sáu. Tiểu Nguyệt, giờ đã hơn hai tuổi, ôm chặt mẹ, líu lo hỏi: “Mama, em bé trong bụng biết nói chưa?” Tống Phi Vũ cười, vuốt tóc con bé: “Chưa đâu con, nhưng em bé thích nghe giọng chị Nguyệt lắm.”
Chu Chính, vừa từ công ty về, bước vào với dáng vẻ phong trần trong bộ vest đen, cà vạt thả lỏng. Anh cởi áo khoác, treo lên giá, rồi cúi xuống hôn lên má Tiểu Nguyệt, sau đó hôn lên môi Tống Phi Vũ, nụ hôn ngắn nhưng đầy yêu thương. “Hai mẹ con hôm nay thế nào? Em bé có nghịch không?” Anh hỏi, ngồi xuống bên cạnh, tay đặt lên bụng cô, cảm nhận những cú đạp nhẹ của đứa con thứ hai.
“Vẫn ổn, nhưng em mệt lắm. Con nghịch hơn Tiểu Nguyệt hồi đó,” Tống Phi Vũ đáp, tựa đầu vào vai anh, giọng dịu dàng nhưng thoáng lo lắng. Chu Chính vuốt tóc cô, an ủi: “Em nghỉ ngơi nhiều vào, công việc ở đài cứ để anh lo. Anh không muốn em mệt.” Anh hôn lên trán cô, ánh mắt đầy cưng chiều.
Nhưng hạnh phúc của họ bị gián đoạn bởi một scandal bất ngờ. Một bài báo trên mạng, do một trang tin lá cải đăng tải, vu khống Chu Chính ngoại tình với một nữ nhân viên trong công ty. Bài báo kèm theo những bức ảnh mờ ảo, cho thấy Chu Chính đứng cạnh một cô gái trẻ trong một nhà hàng, với góc chụp ám chỉ sự thân mật. Dù Tống Phi Vũ tin tưởng chồng, nhưng những bình luận ác ý trên mạng khiến cô dao động. “Đại gia nào mà chẳng có bồ nhí”, “Tống Phi Vũ đáng thương, bầu bí mà bị chồng cắm sừng”, những dòng chữ ấy như mũi dao đâm vào tim cô.
Tối hôm đó, khi Tiểu Nguyệt đã ngủ, Tống Phi Vũ ngồi trên giường, ôm gối, mắt đỏ hoe. Chu Chính bước vào, thấy cô như vậy, anh lập tức ngồi xuống, nắm tay cô. “Tiểu Vũ, em sao vậy? Ai làm em khóc?” Anh hỏi, giọng lo lắng.
Cô cắn môi, đưa điện thoại cho anh, màn hình hiển thị bài báo. “Anh… anh giải thích đi. Đây là gì? Người ta nói anh có bồ, em… em không biết phải tin ai nữa.” Giọng cô run run, nước mắt lăn dài. Chu Chính đọc bài báo, ánh mắt tối lại, đầy sát khí. “Tiểu Vũ, em tin anh hay tin mấy cái tin vớ vẩn này? Người trong ảnh là thư ký của anh, cô ấy đi cùng anh trong buổi họp với đối tác. Anh thề, anh không làm gì có lỗi với em.”
Tống Phi Vũ nhìn vào mắt anh, thấy sự chân thành, nhưng nỗi bất an vẫn không tan. “Em tin anh, nhưng… em sợ. Em sợ mất anh, sợ mọi thứ đang quá hoàn hảo sẽ vỡ tan.” Cô khóc òa, ôm lấy anh. Chu Chính siết chặt cô, hôn lên tóc cô. “Tiểu Vũ, anh sẽ không để ai phá hoại hạnh phúc của chúng ta. Anh sẽ xử lý chuyện này.”
Hóa ra, scandal là do Lý Hạo, đối thủ cũ của Chu Chính, dàn dựng để trả thù. Chu Chính nhanh chóng thuê luật sư, truy tìm nguồn gốc bài báo, và công khai minh oan. Nhưng để xoa dịu Tống Phi Vũ, anh đưa cô đến một spa riêng biệt ở ngoại ô Trường Hải, nơi có suối nước nóng và không gian yên tĩnh, chỉ dành cho hai người.
Tại spa, trong căn phòng gỗ với cửa kính nhìn ra rừng thông, Tống Phi Vũ ngâm mình trong bồn nước nóng, hơi nước bốc lên, làm hồng làn da mịn màng của cô. Chu Chính bước vào, chỉ quấn khăn tắm quanh hông, để lộ thân hình cường tráng, cơ bắp cuồn cuộn, và lớp lông ngực mỏng đầy nam tính. “Vợ anh đẹp quá,” anh thì thầm, bước vào bồn, kéo cô ngồi lên đùi mình.
“Anh… cẩn thận, em đang bầu…” Tống Phi Vũ đỏ mặt, nhưng cơ thể cô đã rạo rực dưới ánh mắt anh. Chu Chính hôn cô, nụ hôn sâu và mãnh liệt, lưỡi anh quấn lấy lưỡi cô, trao đổi hơi thở ngọt ngào. “Anh sẽ nhẹ nhàng, nhưng em phải để anh yêu em,” anh nói, tay lướt xuống ngực cô, xoa nắn bầu ngực căng tròn, khiến cô rên khe khẽ.
“Ưm… Anh… chậm thôi…” Tống Phi Vũ thở hổn hển, tay bấu vào vai anh. Chu Chính dùng ngón tay trêu chọc nơi bí mật, khiến cô ướt át, rồi nâng cô lên, để cô ngồi đối diện anh, từ từ tiến vào, từng chút một, cẩn thận nhưng sâu. “A… Anh… quá lớn…” Cô rên rỉ, tay bấu vào tóc anh, cảm giác căng đầy khiến cô run rẩy.
Chu Chính đẩy chậm, mỗi nhịp đều nhẹ nhàng nhưng sâu, khiến nước trong bồn sóng sánh. “Tiểu Vũ, em là của anh, không ai thay đổi được,” anh gầm gừ, hôn lên cổ cô, xuống ngực, ngậm lấy nụ hoa hồng phấn. Tống Phi Vũ ôm chặt anh, móng tay cào lên lưng anh, rên rỉ: “Anh… em… sướng quá…”
Cao trào ập đến, Tống Phi Vũ cong người, hét lên khe khẽ, toàn thân run rẩy. Chu Chính cũng đạt đỉnh, bắn tinh sâu trong cô, hơi thở nặng nề. Anh ôm cô, vuốt tóc cô, thì thầm: “Anh yêu em, Tiểu Vũ. Đừng bao giờ nghi ngờ anh.” Tống Phi Vũ gật đầu, gục vào ngực anh, lòng nhẹ nhõm hơn. Scandal tan biến, và cô biết, anh sẽ luôn bảo vệ cô.
________________________________________

Bình luận

Để lại bình luận