Chương 68

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 68

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

– Sự Tôn Thờ Tuyệt Đối Và Cánh Cửa Thiên Đường
Căn phòng ngủ chìm trong bóng tối dịu nhẹ, chỉ có ánh trăng bạc len lỏi qua rèm cửa sổ, rải những vệt sáng mờ ảo lên chiếc giường lớn.
Văn Sâm đặt Ngôn Hi xuống nệm êm, động tác nhẹ nhàng như đặt một món bảo vật dễ vỡ. Cậu không vội vàng chồm lên như mọi khi, mà nằm xuống bên cạnh, chống tay nhìn cô.
Ngôn Hi nằm đó, hơi thở dồn dập, đôi mắt đen láy nhìn cậu, vừa có chút e ngại, vừa có sự tin tưởng mong manh. Cô biết điều gì sắp xảy ra, cơ thể theo bản năng hơi căng cứng lại.
“Đừng sợ.” Văn Sâm thì thầm, ngón tay thon dài lướt nhẹ trên gò má cô, vén những lọn tóc rối ra sau tai. “Đêm nay, em sẽ chỉ phục vụ chị thôi. Em sẽ cho chị thấy, chuyện này không đáng sợ như chị nghĩ, mà nó rất đẹp đẽ.”
Cậu cúi xuống, hôn nhẹ lên trán, lên mắt, lên chóp mũi cô. Những nụ hôn vụn vặt, dịu dàng như mưa xuân, từ từ làm tan chảy sự căng thẳng trong cô. Bàn tay cậu chậm rãi cởi bỏ từng lớp quần áo trên người cô, không hề thô bạo xé rách như trước, mà kiên nhẫn, trân trọng từng chút một.
Khi cơ thể ngọc ngà của Ngôn Hi hoàn toàn phơi bày dưới ánh trăng, Văn Sâm khẽ hít một hơi sâu. Cô đẹp quá, đẹp đến mức thánh thiện. Làn da trắng sứ mịn màng, đôi gò bồng đảo căng tròn với hai nụ hoa hồng hào e ấp, vòng eo thon gọn và đôi chân dài miên man.
“Chị đẹp lắm, Hi Hi…” Cậu tán thưởng từ tận đáy lòng.
Ngôn Hi xấu hổ muốn lấy tay che lại, nhưng Văn Sâm đã nhẹ nhàng giữ tay cô, đan mười ngón tay vào nhau.
“Đừng che. Để em ngắm chị.”
Văn Sâm di chuyển xuống phía dưới. Cậu tách nhẹ hai chân cô ra, quỳ giữa hai chân cô. Ngôn Hi hoảng hốt: “Văn Sâm… cậu làm gì thế?”
Cậu không trả lời, chỉ cúi đầu xuống, vùi mặt vào giữa hai đùi non mềm mại của cô.
“A…” Ngôn Hi giật bắn mình khi cảm nhận được hơi thở nóng hổi của cậu phả vào nơi tư mật nhất của mình. “Không được… chỗ đó… bẩn lắm…”
“Không bẩn chút nào. Nó rất đẹp, rất thơm.” Giọng Văn Sâm vang lên, mang theo sự sùng bái.
Nói rồi, cậu thè lưỡi, liếm nhẹ một đường dọc theo khe suối hồng hào đang khép chặt.
“Ưm…” Một luồng điện chạy dọc sống lưng Ngôn Hi. Cô cong người lên, ngón chân co quắp lại. Cảm giác này… lạ quá, vừa nhột nhạt vừa kích thích.
Văn Sâm dùng lưỡi tách nhẹ hai cánh hoa e ấp, khám phá bên trong. Cậu liếm mút, trêu chọc viên ngọc nhỏ đang ẩn mình, rồi luồn đầu lưỡi vào sâu trong hang động ẩm ướt.
“A… Văn Sâm… đừng… ôi trời ơi…” Ngôn Hi rên rỉ, hai tay vò nát ga giường.
Cô chưa bao giờ được đối xử như thế này. Trước đây, cậu chỉ biết lao vào chiếm đoạt, còn bây giờ, cậu đang tôn thờ cô, dùng miệng lưỡi điêu luyện của mình để đưa cô lên đỉnh vu sơn.
Đầu lưỡi của cậu vừa mềm mại vừa mạnh mẽ, khuấy đảo bên trong, hút lấy những mật ngọt trào ra từ cơ thể cô. Tiếng nước lép bép vang lên trong đêm tĩnh lặng nghe thật dâm mỹ và xấu hổ.
“Chị nhiều nước quá… ngọt lắm…” Văn Sâm ngẩng lên, môi ướt át dính đầy dịch vị của cô, nở nụ cười quyến rũ chết người.
Ngôn Hi nhìn cậu, trái tim rung động mãnh liệt. Một chàng thiếu gia cao ngạo như cậu, lại cam tâm tình nguyện quỳ dưới chân cô, làm chuyện xấu hổ này vì cô.
“A… sướng quá… Sâm ơi…” Cô không kìm được tiếng gọi tên cậu trong cơn khoái cảm đê mê.
Văn Sâm nghe tiếng gọi ấy như được tiếp thêm sức mạnh. Cậu cúi xuống, tiếp tục công cuộc chinh phục của mình, quyết tâm đưa người phụ nữ của mình chạm tới cánh cửa thiên đường.
________________

Bình luận (0)

Để lại bình luận