Chương 68

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 68

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

: Rạp chiếu phim ngoài trời và những âm thanh tội lỗi
Về đến Nam Thành, Lăng Thiệu không đưa Thư Tâm về nhà ngay. Anh lái xe đến một khu đất trống rộng lớn ở ngoại ô.
“Đây là đâu?” Thư Tâm ngạc nhiên.
Phía trước là một màn hình khổng lồ, hàng chục chiếc xe ô tô đã đỗ ngay ngắn, hướng đầu về phía màn hình.
“Rạp chiếu phim ngoài trời.” Lăng Thiệu mỉm cười bí hiểm, tắt đèn pha. “Quà mừng em hoàn thành công tác.”
Đây là lần đầu tiên Thư Tâm đến một nơi như thế này. Vừa riêng tư trong không gian nhỏ bé của chiếc xe, lại vừa công khai dưới bầu trời đêm và trước hàng chục chiếc xe khác. Bộ phim bắt đầu, là một bộ phim tình cảm lãng mạn cũ.
Nhưng Thư Tâm nhanh chóng nhận ra, dường như không ai thực sự xem phim.
Từ chiếc xe bên trái, rồi chiếc xe bên phải, bắt đầu vang lên những âm thanh kỳ lạ. Tiếng thở dốc bị nén lại, tiếng rên rỉ khe khẽ, và cả tiếng va chạm nhịp nhàng, mơ hồ. Những chiếc xe xung quanh họ bắt đầu rung lên nhè nhẹ.
Mặt Thư Tâm nóng bừng. Cô nhận ra đây không phải là một rạp chiếu phim đơn thuần. Đây là một “bãi đáp”.
“Họ… họ đang…” Cô lắp bắp, không dám nhìn sang Lăng Thiệu.
“Ừ.” Anh trả lời, giọng khàn đi. Anh không nhìn màn hình, mà nhìn cô. “Họ đang làm những gì mà các cặp đôi vẫn làm.”
Không khí trong xe đột nhiên trở nên đặc quánh. Sự im lặng của họ đối lập hoàn toàn với những âm thanh ái muội, không che đậy đang vang lên xung quanh. Nó như một chất xúc tác vô hình, len lỏi vào từng kẽ hở, kích thích mọi giác quan.
Thư Tâm cảm thấy cơ thể mình bắt đầu phản ứng. Cô xấu hổ, nhưng không thể ngăn được dòng điện tê dại chạy dọc sống lưng.
Lăng Thiệu đưa tay qua, nhẹ nhàng nâng cằm cô lên. “Em cũng muốn thử à?”
Anh không đợi cô trả lời. Anh cúi xuống, hôn cô. Nụ hôn này khác hẳn nụ hôn vị sữa buổi sáng. Nó chậm rãi, thăm dò, nhưng đầy ám ảnh. Anh dùng lưỡi tách môi cô, cuốn lấy lưỡi cô, mút nhẹ.
“Ưm…”
Tiếng rên khe khẽ của cô hòa lẫn vào không gian.
“Đừng sợ,” anh thì thầm, tay anh bắt đầu lướt từ vai cô xuống, dừng lại ở eo. “Không ai thấy chúng ta đâu.”
Bàn tay anh luồn vào trong váy cô, lướt nhẹ trên đùi. Làn da cô mịn màng, nhưng đang bắt đầu nóng lên. Thư Tâm run rẩy, cô không kháng cự, mà vô thức kẹp hai đùi lại.
Tay anh dừng lại ở viền quần lót. Anh không vội vàng. Anh chỉ để ở đó, ngón tay cái khẽ miết qua lớp vải mỏng.
“Lăng Thiệu… đừng…”
“Suỵt.” Anh lại hôn cô, nụ hôn sâu hơn. “Nghe đi.”
Tiếng rên rỉ từ chiếc xe bên cạnh bỗng nhiên cao vút lên. Tiếng da thịt va chạm “bạch bạch” vang lên dồn dập.
Thư Tâm cảm nhận rõ ràng, nơi ngón tay anh đang chạm vào, lớp vải mỏng đã ướt đẫm. Ẩm ướt đến kinh ngạc.
Trên màn hình lớn, nam nữ diễn viên chính cũng đang có một cảnh hôn cuồng nhiệt. Mọi thứ xung quanh: hình ảnh trên phim, âm thanh từ loa xe, tiếng rên rỉ của những người xa lạ, và hơi thở nóng rực của Lăng Thiệu… tất cả hòa quyện lại, tạo thành một bản giao hưởng của dục vọng.
“Bảo bối, em ướt rồi.” Anh cười khẽ, ngón tay cuối cùng cũng xuyên qua lớp vải, chạm vào nơi mềm mại, nóng bỏng của cô.

Bình luận (0)

Để lại bình luận