Chương 681

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 681

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Xúc cảm non mịn trơn nhẵn khiến cho động tác của hai người dừng lại, hô hấp của Lục Nhất Hoài nặng nề, bên trong cô không mặc gì.
“Cố ý?” Anh ta dán bên môi cô thở dốc. “Hửm?”
“Đúng thì sao?” Lâm Chi Nam nói giọng mũi, có ý đùa anh ta.
Đáp lại là bàn tay Lục Nhất Hoài khẽ nhéo ngực cô một cái, giống như níu lấy trái tim con thỏ nhỏ, tùy ý ma sát, tiếng rên ɾỉ trầm thấp yếu ớt theo bàn tay anh ta xoa nắn biến thành khúc hát ru câu người.
Lòng bàn tay anh ta kẹp lấy đỉnh tuyết mai, Lâm Chi Nam không chịu nổi, cắn lên môi mỏng anh ta một cái.
Trong mê ly mờ mịt, Lâm Chi Nam nghe được anh ta ở bên tai cô mê hoặc. “Nam Nam, chờ anh từ nước Anh trở về, chúng ta đến nhà em một chuyến nhé.”
“Hả?” Đầu óc Lâm Chi Nam trở nên tỉnh táo, đôi mắt vẫn còn như sương mù ẩm ướt nở rộ dưới âu yếm của anh ta.
“Anh cảm thấy không công bằng.” Lục Nhất Hoài nói. “Em xem, từ trên xuống dưới người nhà bạn trai em, em đều đã gặp qua, thậm chí bà nội còn nói, nếu như anh ức hiếp em, bà sẽ là người đầu tiên đứng ra làm chỗ dựa cho em.”
“Vậy anh thì sao, về sau bạn gái anh mà không thèm nói đạo lý, ức hiếp anh, ai là người cho anh chỗ dựa, dù sao cũng phải tìm lão phật gia đúng không?”
Trong lời nói của Lục Nhất Hoài giống như thật sự tức, giống như Lâm Chi Nam làm gì anh ta, nhưng cố tình Lâm Chi Nam lại không cười nổi.
“Không được, tháng năm có vòng loại cuộc thi khiêu chiến, em không thể vắng mặt.”
“Vậy thì chờ nghỉ hè.”
“Nghỉ hè em phải đến Thăng Long thực tập, đã nói qua với bộ phận nhân sự, không đi không được.”
Lục Nhất Hoài nhéo mũi cô, cúi đầu nhìn Lâm Chi Nam. “Vậy cuối tuần cũng không được ư?”
Lâm Chi Nam. “Ừm, hay là chờ sang năm đi, nhìn biểu hiện của anh.”
“Hừ, sao bạn gái anh lại bận rộn như vậy chứ.”
Lục Nhất Hoài giống như bất đắc dĩ nhướng mày, lại không cam tâm cào cổ Lâm Chi Nam hai cái.
cười, ở trong ngực anh ta chơi đùa không còn hình dáng, con thỏ nhỏ trước ngực vẫn bị anh ta vững vàng siết trong tay.
Nơi đó có bao nhiêu nóng, trong lòng có bấy nhiêu lạnh, dường như bởi vì mấy câu nói đó mà ý thức trở nên tỉnh táo, cô thận trọng từng bước đi qua, thì ra mộng đẹp cũng chỉ là bông liễu yếu đuối, một cơn gió thổi qua ngay cả thi thể cũng không còn.

Bình luận (0)

Để lại bình luận