Chương 69

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 69

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

Ánh mắt Nghiêu Thần nhìn cô nổi lên sự điên cuồng và chết chóc khiến cho Tô Từ run rẩy dữ dội.

Cả thể xác lẫn linh hồn đều giống như bị cuốn vào trong đó.

Nghiêu Mạn trong tay đột nhiên khóc lên, đúng lúc phá vỡ hơi thở nguy hiểm giữa hai người.

Tô Từ lấy lại phản ứng, vội vỗ về con gái.

“Mẹ đây… mẹ đây, có phải Mạn Mạn đói rồi không?”

Tô Từ đi thẳng tới giường và ngồi xuống, vén áo ngực lên cho con bú.

Nghiêu Thần đặt con trai đang ngủ vào trong nôi, sau đó quay đầu, ánh mắt dán chặt vào bầu ngực của cô.

Da đầu Tô Từ căng lên, ánh mắt của hắn quá nóng bỏng khiến cô không thể không chú ý tới.

Ngay lúc này có tiếng chuông điện thoại vang lên.

Nghiêu Thần cầm điện thoại, bước ra ngoài ban công nói chuyện.

Sau khi hắn đi, bả vai của Tô Từ sụp xuống, trong miệng phát ra một tiếng thở dài.

Cô luôn sợ hãi và căng thẳng khi ở cạnh hắn, chuyện này đã trở thành thói quen không thể biến mất.

Khi Nghiêu Thần nói chuyện điện thoại xong thì Tô Từ cũng đã cho Nghiêu Mạn bú no.

Cô sửa soạn quần áo lại cẩn thận rồi vỗ lưng để con ợ, xong thì đặt con bé vào nôi ru ngủ.

Nghiêu Thần đi vào, nói: “Tối nay Nghiêu gia tổ chức tiệc chào mừng, chỉ có gia đình của anh và cha mẹ em tham dự.”

“Anh sẽ dẫn em và hai con đến đó, tiện thể thông báo với mọi người luôn.”

Tô Từ gật đầu, không có ý kiến.

Chuyện này dù sao cũng phải diễn ra, sớm một chút cũng không thay đổi được gì.

Hơn nữa cô chắc chắn cha mẹ Nghiêu nhất định sẽ rất thích Nghiêu Mạn và Nghiêu Thiên, sau này cuộc sống của các con sẽ vô cùng đầy đủ.

Dưới bầu trời tối đen như mực, trang viên của Nghiêu gia lại đèn đuốc sáng trưng.

Người hầu bận rộn đi tới đi lui, không nghỉ chân.

Buổi tiệc chào mừng Nghiêu Thần quay về đã được chuẩn bị hoàn tất, chỉ chờ nhân vật chính xuất hiện.

Cha mẹ Tô đã có mặt từ sớm, bọn họ không ngờ mình lại được mời tới đây.

Nhưng sau khi đến thì mới biết người mời bọn họ là Nghiêu Thần, chứ nhà họ Nghiêu hoàn toàn không có ý định này.

Nghiêu Thần đã về thì chắc chắn Tô Từ cũng sẽ về theo, nhưng không biết sau cả Nghiêu gia và Tô gia đều không nhận được bất kỳ một tin tức nào kể từ sau khi bọn họ đáp máy bay xuống.

Không ai biết Nghiêu Thần và Tô Từ đang ở nơi nào. Lúc gọi điện thì hắn cũng chỉ nói tối nay sẽ dẫn cô tới.

Bọn họ chỉ biết được nhiêu đó.

Bây giờ tất cả mọi người đã có mặt đầy đủ, ngay cả Nghiêu lão gia đang dưỡng già ở hậu viện cũng tham gia.

Đúng 7 giờ bên ngoài vang lên tiếng xe, tất cả mọi người ở trong phòng khách liền lật đật đứng dậy, đi ra ngoài.

Nghiêu lão gia được quản gia đỡ tay đứng ở vị trí đầu tiên, còn những hậu bối thì đứng ở dưới sau.

Chiếc xe dừng cách nơi mọi người đứng ba mét, đèn pha ô tô tắt đi, tài xế nhanh chóng bước xuống rồi vòng ra cửa sau mở cửa xe ra.

Một đôi giày đen từ trên xe đặt xuống đất, Nghiêu Thần bước xuống xe trước ánh mắt của nhiều người.

“A Thần…”

Mẹ Nghiêu gọi một tiếng, bên trong giọng nói chứa đầy vui mừng.

Nghiêu Thần không vội, hắn đi vòng qua cánh cửa còn lại, mở ra.

Tô Từ đang ngồi trên ghế, hai đứa trẻ được đặt trong xe đẩy đôi.

Trái tim cô đập bịch bịch, xuyên qua kính xe đằng trước nhìn mọi người ở bên ngoài.

Bàn tay đang nắm lấy thành xe đẩy trẻ em run lên từng hồi, sau lưng tứa đầy mồ hôi.

Nghiêu Thần bật cười, hắn khom lưng đưa gương mặt của mình lại gần cô, hỏi: “Sao thế, Từ Từ vẫn chưa sẵn sàng ư?”

Tô Từ lắc đầu, yết hầu lên xuống hai lần, cô nâng một chân đặt xuống đất, sau đó bước ra ngoài.

Mọi người đang đứng đã sớm đoán được người ngồi bên kia là Tô Từ.

Nhưng mẹ Nghiêu rất khó chịu vì tưởng rằng ban nãy con trai mình phải năn nỉ thì cô mới chịu đi xuống.

Bà liếc nhìn mẹ Tô, trực tiếp bày ra bộ mặt tức giận cho bà ấy xem.

Bình luận

Để lại bình luận