Chương 69

: Hạnh Phúc Vẹn Toàn
Mùa xuân năm sau, ánh nắng rực rỡ phủ lên biệt thự của Tống Phi Vũ và Chu Chính, nơi gia đình họ đón thêm một thành viên mới: bé Tiểu Phong, một cậu bé kháu khỉnh với đôi mắt giống hệt bố. Tống Phi Vũ, sau khi sinh, vẫn rạng rỡ, dù cơ thể còn chút mệt mỏi. Chu Chính chăm sóc cả ba mẹ con chu đáo, từ thay tã cho Tiểu Phong đến đưa Tiểu Nguyệt đi công viên, để cô nghỉ ngơi.
Một buổi chiều, trong vườn biệt thự, Tiểu Nguyệt chơi cầu trượt, còn Tiểu Phong ngủ trong xe đẩy, Tống Phi Vũ ngồi trên ghế mây, ngắm hai con, lòng ngập tràn hạnh phúc. Chu Chính bước ra, mặc áo sơ mi trắng, tay áo xắn lên, để lộ cánh tay cơ bắp. Anh ngồi xuống bên cô, nắm tay cô, hôn lên mu bàn tay. “Vợ anh có mệt không? Để anh massage cho,” anh nói, giọng trêu chọc, nhưng mắt đầy yêu thương.
“Anh đừng đùa! Con ở đây mà,” Tống Phi Vũ lườm anh, nhưng khóe môi cong lên. Chu Chính cười, kéo cô vào lòng. “Tối nay, khi con ngủ, em phải bù cho anh đấy.” Hơi thở anh phả lên tai cô, khiến cô đỏ mặt, lòng rạo rực.
Để kỷ niệm một năm ngày cưới, Chu Chính tổ chức một buổi tối đặc biệt trong biệt thự. Anh thuê đầu bếp riêng, chuẩn bị bữa tối với nến lung linh và hoa hồng khắp phòng ăn. Tiểu Nguyệt và Tiểu Phong được bà ngoại chăm, để hai vợ chồng có không gian riêng. Tống Phi Vũ mặc váy lụa đỏ, ôm sát cơ thể, mái tóc xõa dài, gương mặt rạng rỡ. Chu Chính, trong áo sơ mi đen, nhìn cô không chớp mắt. “Vợ anh đẹp quá, muốn ăn em hơn ăn tối,” anh thì thầm, kéo cô ngồi lên đùi mình.
“Anh… nói gì đấy! Ăn đi, đồ nguội hết!” Tống Phi Vũ đỏ mặt, đẩy anh ra, nhưng anh giữ chặt, hôn cô mãnh liệt, lưỡi anh quấn lấy lưỡi cô, ngọt ngào và sâu đậm. Sau bữa tối, họ trở vào phòng ngủ, nơi giường phủ chăn lụa trắng, ánh đèn vàng mờ ảo tạo không gian lãng mạn.
Chu Chính cởi áo sơ mi, để lộ thân hình cường tráng, cơ bắp cuồn cuộn, và lớp lông ngực mỏng đầy nam tính. “Tiểu Vũ, anh muốn thử cái mới,” anh nói, giọng khàn khàn, kéo váy cô ra, để lộ cơ thể mềm mại, với bầu ngực căng tròn và cặp đùi trắng mịn. Anh cởi quần, để lộ côn thịt cương cứng, to lớn, tím đen, đầy uy lực.
Anh nằm ngửa, kéo cô nằm nghiêng bên cạnh, ôm cô từ phía sau, nâng một chân cô lên, rồi từ từ tiến vào, từng chút một, sâu và mạnh mẽ. “A… Anh… tư thế này… lạ quá…” Tống Phi Vũ rên rỉ, tay bấu vào ga giường, cảm giác mới mẻ khiến cô đê mê. Chu Chính đẩy chậm, mỗi nhịp đều sâu, khiến cô run rẩy. “Tiểu Vũ, em là vợ anh, mẹ của các con anh,” anh gầm gừ, hôn lên cổ cô, tay xoa nắn bầu ngực cô.
Anh tăng tốc, từng nhịp cuồng bạo, sâu hoắm, khiến giường rung lên khe khẽ. Tống Phi Vũ rên rỉ, móng tay cào lên tay anh, cảm giác căng đầy khiến cô hét lên: “Anh… em… sướng quá…” Cao trào ập đến, cô cong người, hét lên tên anh, toàn thân run rẩy. Chu Chính cũng đạt đỉnh, bắn tinh sâu trong cô, hơi thở nặng nề.
Anh ôm cô, đặt cô nằm xuống, vuốt tóc cô. “Tiểu Vũ, cảm ơn em đã cho anh một gia đình hoàn hảo,” anh thì thầm, mắt lấp lánh. Tống Phi Vũ gật đầu, gục vào ngực anh, lòng ngập tràn niềm vui. Họ hứa sẽ mãi bên nhau, cùng Tiểu Nguyệt và Tiểu Phong, xây dựng một cuộc sống hạnh phúc vẹn toàn.
Câu chuyện khép lại, để lại hình ảnh gia đình bốn người trong biệt thự ven biển, nơi tiếng cười trẻ thơ và tình yêu mãnh liệt của Tống Phi Vũ và Chu Chính mãi vang vọng.

Bình luận

Để lại bình luận