Chương 69

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 69

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

“Chậc.”

Vang lên thật đúng mẹ nó không đúng thời điểm.

Vệ Duy Nhất nhìn hắn, “Tôi muốn nhận điện thoại.”

Liễu Dục bị nghẹn sắp điên rồi.

“Nhận xong để tôi thao em!”

Cô không nói lời nào, thấy hắn thả lỏng sức lực, tránh ra sau cầm lấy di động.

“Xin hỏi, là Vệ Duy Nhất đúng không?” Đầu bên kia vang lên một giọng nam.

“Là tôi.”

“Tốt quá , xin chào, rốt cuộc cũng liên hệ được với cô, những lần trước di động của cô vẫn luôn tắt máy, thật tốt quá,tôi có chuyện muốn nói cho cô biết.”

Vệ Duy Nhất khó hiểu hỏi, “Ông là ai?”

“Vệ Xuyên là là cha cô đúng không? Tôi là nhân viên của công ty bảo hiểm,cha cô 5 năm trước ở công ty tôi mua bảo hiểm nhân thọ “

“Bởi vì đã đến thời gian muốn duy trì thủ tục, muốn hỏi một chút ông ấy có muốn tiếp tục tham gia hay không , nhưng hai ngày trước tôi vừa mới vừa biết được ông ấy đã qua đời, phần bảo hiểm này còn ba ngày nữa là hết hạn, bên trên phần bảo hiểm này ghi người được hưởng là cô , trước mắt khi thời hạn còn hiệu lực, dựa theo quy định pháp luật, cô có thể đạt được gần hai ngàn vạn tiền bảo hiểm , chúng ta có thể gặp mặt nói chuyện không ?.”

Cô nghe mà kinh ngạc không thôi, lặp lại lần nữa để muốn xác nhận chính xác, “Ông nói, ba tôi mua bảo hiểm nhân thọ ở chỗ công ty ông ?”.

Nghe được là đáp án khẳng định .

Liễu Dục nhướng mày, “Chuyện tốt a.”

Mãi cho đến khi gặp mặt cũng còn cảm thấy thật khó tin, đối phương là một nam nhân trung niên , lấy ra hợp đồng mua bảo hiểm 5 năm trước , góc phải bên dưới ký tên thật sự là chữ viết của Vệ Xuyên , cũng viết tên cô lên .

“Lúc trước mỗi năm cha cô đều sẽ đến chỗ tên làm thủ tục duy trì, vào một lần cuối cùng trực tiếp mua 3 năm, lần đó ông ấy đã lấy ra toàn bộ tiền tích lũy của mình.”

Vệ Duy Nhất nhìn hợp đồng, ngón tay đều đang run rẩy, “Vì sao ông ấy lại mua những thứ đồ vật như này?”
Người đàn ông trung niên hồi tưởng nói, “Lúc ấy ông ấy có nói cùng tôi , là sợ chính mình vạn nhất có cái gì xảy ra, còn có thể để lại đường lui cho con gái.”

“Ký tên vào đây, hai ngày này tôi sẽ đi làm các thủ tục trình tự, sau đó sẽ giao toàn bộ số tiền bảo hiểm cho cô.”
Cô cầm bút, tay cũng run run, nhưng lại không do dự,chữ viết tinh tế , từng nét bút viết xuống, nhìn một vào nơi ký tên , quyết đoán viết xuống bên cạnh tên Vệ Xuyên, hốc mắt bỗng nhiên đỏ lên.

Đi ra quán cà phê, Vệ Duy Nhất giữ chặt Liễu Dục cánh tay.

“Tôi muốn về nhà một chuyến.”

Phòng ở hỗn độn bất kham, nơi nào giống cái nhà, trên mặt đất đều là thủy tinh bị ném vỡ từ các khung ảnh, bên trong là ảnh chụp, bàn trà cũng bị đập nát, sô pha rách nát ngã lão đão một bên, rõ ràng là có dấu vết đánh nhau, là những dấu vết của những người đến thúc giục trả nợ trước đây lưu lại.

Cô vào phòng ngủ của Vệ Xuyên tìm kiếm trong ngăn kéo, quả nhiên, ở trong ngăn kéo tủ đầu giường có một phần hợp đồng bảo hiểm nhân thọ kia, cùng với rất nhiều quảng cáo chào mời mưa hợp đồng bảo hiểm, dính đầy tro bụi, chỉ sợ chính ông ấy cũng đã quên là còn có chuyện này.

Còn tìm được thật nhiều ảnh chụp, đều là lúc cô còn nhỏ lưu lại, mặt sau ảnh chụp đều viết ngày chụp ảnh , cùng cô tên.

Một quyển nhật ký ố vàng, quyển sổ này bắt đầu ghi từ khi cô sinh ra được 100 ngày, , chỉ có mấy chữ có thể thấy rõ, nhưng từng câu từng chữ đều khắc ghi vào đầu cô.

【 Hôm nay Duy Nhất, ê ê a a muốn nói chuyện, con gái ba thật quá dễ thương, nhìn thấy người xa lạ đều không khóc, sau khi lớn lên nhất định sẽ thực hoạt bát 】

【 Duy Nhất sẽ bò, mỗi lần tìm không thấy baba liền muốn bò xuống giường, thiếu chút nữa ngã xuống, tìm thật nhiều tiệm làm lan can giường em bé đều không hài lòng, ba chỉ có thể động thủ làm, mẹ con còn giễu cợt tay nghề baba】

Bình luận (0)

Để lại bình luận