Chương 69

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 69

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

: Bài Chú Đại Bi và Lời Tuyên Bố Chủ Quyền
“Lên xe.”
Giọng Chu Đại không phải là một lời mời. Đó là một mệnh lệnh.
Hứa Khả ngoan ngoãn chui vào con mãnh thú bằng kim loại của hắn. Hắn không lái xe về biệt thự ngay. Xe đột ngột dừng lại ở một ven đường vắng vẻ, tối om.
“Đưa đây.” Hắn chìa tay.
“Dạ? Gì ạ?” Hứa Khả ngơ ngác.
“Cái bánh.”
Hứa Khả còn chưa kịp hiểu, hắn đã giật phắt cái túi ny lông trên tay cô. Cửa kính xe hạ xuống vù một tiếng. Hắn ném thẳng chiếc bánh kem Lý Văn Uy tặng cô ra ngoài cửa sổ. Chiếc bánh đập vào lề đường, nát bét.
“Anh bị điên à!” Hứa Khả hét lên. Đó là đồ ăn!
“Anh đã nói,” Chu Đại quay lại, ánh mắt tối sầm, “Em chỉ được phép ăn đồ của anh.”
Hắn nhìn cô chằm chằm, sự ghen tuông trần trụi và thô bạo. “Em gọi anh là chú trước mặt nó?”
“Thì… thì đúng là vậy mà,” Hứa Khả yếu ớt phản kháng.
“Sai.” Hắn gầm gừ. “Anh là đàn ông của em. Là người làm tình với em. Không phải chú.”
Hứa Khả cứng họng. Hắn… hắn nói thẳng ra như vậy?
Hắn lái xe về biệt thự trong im lặng. Vừa vào nhà, hắn quăng vào lòng cô mấy cái hộp bánh tinh xảo. “Bánh lần trước em thích. Ăn đi.”
Tối đó, Hứa Khả ngồi trên sofa, mở hộp bánh mousse dâu đắt tiền ra ăn. Chu Đại ngồi ở sofa đối diện, không làm gì cả, chỉ nhìn cô. Hắn nhìn cô ăn, ánh mắt hắn như có lửa, như muốn lột trần cô ra ngay tại phòng khách.
Hứa Khả thấy ngột ngạt. Bánh ngon đến mấy cũng nuốt không trôi. Ánh mắt hắn làm cô thấy nóng rực, làm cô nhớ đến những đêm họ quấn lấy nhau.
Cô hoảng sợ. Cô cần thứ gì đó phá vỡ bầu không khí dâm mĩ này. Cô mở điện thoại, bật nhạc.
Tiếng gõ mõ tụng kinh đều đều vang lên. “Nam mô… A Di Đà Phật…”
Chu Đại, người đang chìm trong dục vọng, khựng lại. Hắn nhíu mày nhìn cô.
“Em làm cái quái gì vậy?”
“Em… em nghe kinh cho thanh tịnh,” Hứa Khả nói dối, mặt đỏ bừng.
“Thanh tịnh?” Hắn bật cười, một tiếng cười lạnh lẽo. Hắn đứng dậy, bước tới, giật lấy điện thoại cô. Nhạc tắt. “Em nghĩ mấy thứ này có tác dụng với anh à?”
Hắn chống hai tay xuống sofa, vây cô lại. Hơi thở nóng rực phả vào mặt cô. “Hứa Khả, làm bạn gái anh. Một cách chính thức.”
Lời tỏ tình đường đột làm Hứa Khả choáng váng. Hắn đang nghiêm túc.
“Em…” Cô hoảng hốt tìm lý do. “Em còn nhỏ. Em không muốn yêu đương… Em phải tập trung học.”
Chu Đại nhìn sâu vào mắt cô. Hắn thấy sự trốn tránh. Hắn biết cô chưa sẵn sàng.
“Được.” Hắn đột ngột đứng thẳng dậy, chỉnh lại cổ áo. Sự cuồng nhiệt biến mất, thay bằng vẻ lạnh lùng cố hữu. “Anh đợi.”
Hắn nhìn cô, ánh mắt như một lời thề. “Anh đợi đến khi em thi đỗ đại học. Đợi đến khi em không còn bất cứ lý do nào để từ chối anh.”

Bình luận (0)

Để lại bình luận