Chương 69

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 69

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Nụ cười trên mặt Mộc Trạch Tê hơi cứng đờ, cô chỉ nhà vệ sinh công cộng cách đó không xa: “Tớ muốn đi vệ sinh.”
Trước khi đi, Mộc Trạch Tê còn cầm lấy túi xách nhỏ mà Nghiêm Kỷ vẫn luôn cầm lấy giúp cô.
Mộc Trạch Tê đi rất lâu cũng chưa trở về.
Bóng người của Nghiêm Kỷ cao lớn, vẻ ngoài nổi bật, trong dòng người đi qua đi lại, anh cứ lặng yên đứng đó, chờ đợi Mộc Trạch Tê. Chỉ chốc lát anh đã trở thành một phong cảnh đẹp đẽ bên cạnh nhà vệ sinh nữ, nhận lấy vô số ánh mắt của người khác.
Mộc Trạch Tê núp ở bên cạnh của nhà vệ sinh để quan sát, cô thấy rất nhiều cô gái nhìn nhau xấu hổ che miệng cười, rồi dần dần vây quanh anh. Giờ phút này Nghiêm Kỷ giống như một miếng đường rơi xuống trên mặt đất, mùi vị ngọt ngào, trong chốc lát đã hấp dẫn đám kiến.
Trên mặt Nghiêm Kỷ nở nụ cười, anh đã quen rồi, thuần thục xua tay tỏ ý từ chối. Người đến người đi, anh từ chối hết nhóm này đến nhóm khác.
Mộc Trạch Tê không vội đi ra ngoài ngay. Dù sao nhà vệ sinh nữ luôn ở đó, thời gian con gái đi vệ sinh lâu cho nên việc xếp hàng dài trước nhà vệ sinh nữ là chuyện bình thường.
Có vài cô gái trưởng thành khá táo bạo, mặc dù Nghiêm Kỷ đã từ chối nhưng vẫn luôn làm phiền, dây dưa để lấy được thông tin liên lạc của Nghiêm Kỷ.
Trên mặt Nghiêm Kỷ vẫn nở nụ cười bình thường, giọng nói nhẹ nhàng thản nhiên: “Xin lỗi nhé, các cô có thể chặn tôi ở trước cửa WC nữ, nhưng tôi vẫn luôn đứng đây chịu đựng không rời đi là vì sao đây?”
Mấy cô gái đang dây dưa kia vừa nghĩ đã hiểu ý của anh, thì ra là chờ bạn gái đi WC, ý là đã có chủ. Nhưng mấy cô ấy thật sự rất thích chàng trai có vẻ ngoài đẹp đến mức kinh ngạc, chân dài eo nhỏ, tinh thần hay khí chất đều hoàn hảo này.
Có một cô gái trong số đó nở nụ cười quyến rũ, giọng nói mang theo ý tứ dụ dỗ: “Mấy cô bé ngây thơ cũng tốt đấy nhưng thử với những chị gái trưởng thành quyến rũ này cũng tốt không kém, các chị đây rất biết thương người đó.”
Nghiêm Kỷ mắt điếc tai ngơ, trên mặt vẫn mang theo nụ cười, nhưng ánh mắt đã vô cùng lạnh lùng: “Dù sao cũng không thể để người ta thấy mấy dì tụ tập ở đây vây quanh một học sinh trung học chứ, khiến người cho rằng tôi là kẻ biến thái loanh quanh ở WC nữ bị bắt được chứ nhỉ? May mà gần đây có camera giám sát, nếu không sẽ khiến trường trung học Hoa Thịnh mất mặt.”
Mấy người kia vừa nghe đã hiểu ý của Nghiêm Kỷ. Trường trung học Hoa Thịnh nổi tiếng là trường học có thế lực còn chưa tính, lại vẫn còn là học sinh trung học, rất dễ chọc phải chuyện.
Mộc Trạch Tê cảm thấy những trường hợp như vậy thật quen thuộc, lúc trước khi Nghiêm Kỷ ứng phó với sự dây dưa của Mộc Trạch Tê cũng như thế này. Trông có vẻ nhẹ nhàng lịch sự, kỳ thật trong bông có kim, mang theo gai nhọn.
“Bạn gái tôi sắp ra tới đây rồi, mấy dì nên rời đi đi.” Đôi mắt đào hoa thon dài của Nghiêm Kỷ trở nên lạnh lùng, tầm mắt mang theo sự sắc bén nhìn về phía Mộc Trạch Tê.
Mộc Trạch Tê lập tức rụt trở về.
Mộc Trạch Tê mang theo ba phần uất ức, bốn phần ghen tuông, hai phần tức giận, lại có thêm một chút sợ sệt của bản thân. Cô đi ra, nói thẳng: “Tôi đã nhìn thấy mấy cô gái vây quanh cậu rồi. Một cái nhà vệ sinh công cộng mà còn sôi nổi hơn cả khu vực danh lam thắng cảnh nữa.”
“Cậu thêm thông tin liên lạc của mấy cô gái đó rồi hả?”
Không phải là cô cố ý ném anh ở chỗ này sao? Nghiêm Kỷ nhìn Mộc Trạch Tê với ánh mắt nghiền ngẫm: “Không có.”
Mặt mũi Mộc Trạch Tê nhăn lại, dùng dáng vẻ trà xanh với người khác vào lúc trước: “Nhìn đi, tôi chỉ mới nói vài câu, mà anh Nghiêm đã miễn cưỡng như vậy rồi, thôi quên đi, là tôi lắm miệng.”
Nghiêm Kỷ bật cười một tiếng: “Hình như đã rất lâu không thấy cậu nói mấy lời như vậy.” Anh nghiêng người tới gần Mộc Trạch Tê: “Cậu ghen sao?”
“Ừ.” Mộc Trạch Tê lập tức trả lời lại: “Đúng vậy, ghen đó, tớ không tin cậu, cậu mau đưa điện thoại cho tớ xem.”
Dáng vẻ này nhìn qua liền biết rõ là diễn, thậm chí phương pháp còn hơi ngu ngốc, nhưng dùng với Nghiêm Kỷ lại vô cùng tốt, bởi vì từ trước đến giờ Mộc Trạch Tê chưa từng làm như vậy, thâm chí thái độ của cô đối với Nghiêm Kỷ là sợ đầu sợ đuôi. Sau đó hai người lăn lộn ở bên nhau, cô lại dùng đủ mọi cách để chống đối.
Dáng vẻ hiện giờ của cô như một cô bạn gái không đủ tự tin mà làm ầm ĩ nhỏ, cố gắng muốn tìm ra bằng chứng để chứng minh địa vị của mình.
Di động có cái gì, dù sao cô cũng tìm không thấy mấy cái số hiệu phức tạp đó. Nghiêm Kỷ đưa điện thoại di động cho Mộc Trạch Tê, để mặc cho cô xem.
Khi chiếc di động kia đưa tới lòng bàn tay Mộc Trạch Tê, trái tim cô cũng sắp nhảy ra khỏi cổ họng. Không ngờ lại dễ dàng như vậy, có đôi khi chỉ cần diễn kịch một chút lại rất có tác dụng.
Mộc Trạch Tê giả bộ “Tra xét”, lật tìm khắp nơi. Nhưng chỉ tùy tiện vừa lật liền thấy một bức ảnh SM trói, anh đúng là không giấu giếm chút nào cả. Bàn tay của Mộc Trạch Tê run lên, di động suýt chút nữa đã trượt khỏi tay cô bay ra ngoài.
Nghiêm Kỷ nhéo vành tai đỏ bừng của Mộc Trạch Tê: “Như vậy đã thẹn thùng rồi à? Trong điện thoại của con trai có nhiều mấy thứ không thể để người khác biết, giống vậy đấy.”
Mộc Trạch Tê không xem nữa, đổi sang cái khác. Cô vừa lật thì thấy có một kế hoạch bí mật của tập đoàn, Nghiêm Kỷ cũng không ngăn lại, tùy cho cô xem. Mộc Trạch Tê bỗng nhiên nhận ra không ổn, lập tức trở ra.
Sau đó cuối cùng cũng đi vào chỗ muốn xem, danh bạ điện thoại. Mộc Trạch Tê vừa nhìn, đều là mấy nhân vật quyền thế nổi tiếng, đúng là một danh bạ khủng khiếp…

Bình luận (0)

Để lại bình luận