Chương 69

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 69

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

: Giao hưởng của dục vọng
Thư Tâm giật nảy mình khi ngón tay thô ráp của anh chạm vào da thịt mẫn cảm nhất. Anh bắt đầu khuấy động, nhẹ nhàng, trêu chọc.
Chiếc xe bên cạnh đột nhiên im bặt, rồi lại bùng nổ với những âm thanh còn cuồng bạo hơn. Tiếng người phụ nữ rên rỉ không còn là “ưm”, “a”, mà là những tiếng kêu dâm đãng, không chút kiêng nể:
“A… Chồng ơi… sâu quá… Thao em… Thao chết em đi… A… sướng…!”
Tai Thư Tâm như muốn nổ tung. Những lời nói trần trụi đó như một liều thuốc kích thích cực mạnh, đánh thẳng vào não cô. Cô cảm thấy xấu hổ đến tột độ, nhưng lý trí đang tan rã. Cơ thể cô bắt đầu vặn vẹo theo bản năng, vô thức đẩy hông về phía ngón tay anh.
Lăng Thiệu nhận ra sự thay đổi của cô. Anh cười, một nụ cười đầy chiếm hữu.
“Thích không?” Anh thì thầm vào tai cô, trong khi ngón tay tăng tốc. “Nghe họ kêu, em cũng muốn kêu theo phải không?”
“Không… không có…”
“Kêu đi, bảo bối.” Anh thúc mạnh ngón tay vào sâu hơn, tìm đúng điểm nhạy cảm của cô. “Kêu cho anh nghe. Kêu to hơn bọn họ.”
“A!” Thư Tâm không nhịn được nữa. Cô cắn chặt môi dưới, nhưng tiếng rên rỉ vẫn bật ra. Anh rút ngón tay ra, kéo phéc-mơ-tuya quần. Cự vật nóng bỏng, cương cứng đã chờ sẵn. Anh ngả ghế cô ra sau, đè lên người cô, không một chút do dự, thúc mạnh vào.
“Á…!”
Lần này cô thét lên thực sự. Sự kết hợp giữa xấu hổ, sợ hãi bị nghe thấy, và khoái cảm mãnh liệt ập đến cùng một lúc, khiến cô gần như ngất đi.
“Thấy chưa,” anh thở dốc bên tai cô, bắt đầu luật động một cách mạnh mẽ. “Âm thanh của em là dễ nghe nhất.”
Anh thao cô một cách cuồng bạo, như để trút hết những ngày kiềm nén vừa qua. Chiếc xe của họ cũng bắt đầu rung lên, hòa nhịp cùng những chiếc xe xung quanh.
Thư Tâm hoàn toàn mất kiểm soát. Cô bị kích thích bởi âm thanh của chính mình, của anh, và của những cặp đôi xa lạ bên cạnh. Trên màn hình, cảnh phim cũng đang đến đoạn cao trào. Mọi thứ như nổ tung.
“A… a… Lăng Thiệu… Em… em sắp…!”
Một dòng điện nóng bỏng giật tung cơ thể cô. Cô cong người lên, thét lên không kìm nén, và một dòng nước ấm áp (dâm thủy) phun ra, làm ướt đẫm cả ghế xe. Cô đạt đến triều xuy.
Lăng Thiệu gầm lên một tiếng, bị tiểu huyệt đang co giật mãnh liệt của cô siết chặt. Anh thúc thêm vài cái thật sâu, rồi rút ra, bắn tinh dịch nóng hổi lên bụng dưới và đùi non của cô.
Không khí trong xe đặc quánh mùi ái ân nồng nàn, mùi mồ hôi, mùi tinh dịch.
Cả hai thở dốc. Tiếng rên rỉ bên ngoài vẫn chưa dứt.
Lăng Thiệu nằm đè lên người cô một lúc, rồi chống tay ngồi dậy. Anh nhìn cô, khuôn mặt ướt đẫm mồ hôi và nước mắt, ánh mắt mơ màng, đôi môi sưng mọng.
“Vẫn chưa đủ.” Anh nói, giọng khàn đặc.
Anh ngồi thẳng dậy, kéo cô xoay người lại. “Quỳ lên.”
Thư Tâm còn đang mơ màng, ngoan ngoãn quỳ trên ghế, quay lưng về phía anh.
“Há miệng ra.” Anh ra lệnh.
Cô quay đầu lại, và anh đưa cự vật vẫn còn đang vương vãi tinh dịch của mình đến trước miệng cô. Cô ngập ngừng một giây, rồi vươn lưỡi, liếm nhẹ. Vị mặn chát của mồ hôi, vị tanh nồng của dục vọng. Cô há miệng, ngậm lấy nó.
“Ưm…” Lăng Thiệu ngửa đầu, thở hắt ra. Bàn tay to lớn của anh đặt lên gáy cô, nhẹ nhàng ấn xuống, dẫn dắt nhịp điệu.

Bình luận (0)

Để lại bình luận