Chương 695

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 695

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Sợ đắc tội đến Uông Trúc Trân, bà ta còn nói thêm. “Bây giờ con gái đều được nuôi dưỡng trong hũ mật, ít nhiều cũng có chút tương tự là chuyện bình thường.” Bà ta nhìn Lâm Chi Nam, hỏi. “19 tuổi, cháu còn đang đi học à?”
Lâm Chi Nam đáp. “Dì Tần, cháu đang học ngành tài chính của Yến Đại.”
“Yến Đại ư? Đó chẳng phải cùng một trường với Thời Khải?” Có phu nhân nhìn Ôn Thời Khải, lại nhìn qua cô. “Bình thường hẳn là không ít lần chạm mặt nhỉ?”
Lúc này Ôn Thời Khải đang dựa vào ghế của mình, từ góc độ của Lâm Chi Nam có thể nhìn thấy chân dài anh ta vắt chéo, thái độ mấy phần tùy ý, cô không định đáp lại, không nghĩ đến người đàn ông kia nghiêng đầu sang, ánh mắt nhìn lên mặt cô như đọc qua báo.
“Chưa từng gặp.” Anh ta nói.
Lâm Chi Nam. “…” Đi chết đi.
“Đây là con trai của Hân Dung nhỉ, thiếu chút nữa thì tôi không nhận ra.” Thím hai nhà họ Lục ngạc nhiên hỏi. “Mấy người mà không nhắc đến, tôi quả thật không chú ý tới, A Khải, cháu thật đúng là thừa hưởng hết ưu điểm của cha mẹ mình.”
Ôn Thời Khải mỉm cười gọi bà ấy một tiếng dì Uông.
Bà ấy cười gật đầu. “Dì vẫn luôn cảm thấy Nhất Hoài nhà mình dáng dấp anh tuấn, so sánh với A Khải, thật đúng là không phân thắng bại.”
Triệu Hân Dung, đứng đầu tứ lớn danh viện Đế Đô của thế kỷ trước, cùng với con gái Tần Lâm của Tần tướng quân là hai người rất nổi danh, sau cùng lấy công tước nước Anh xa xôi, trở thành nhân vật khó mà với tới được.
“Nhớ năm đó lúc công tước còn trẻ cũng là tình nhân trong mộng của biết bao thiếu nữ, cũng chỉ có Hân Dung khiến cho năm đó ông ấy lưu luyến Hoa quốc không nỡ rời đi.”
“Hôn lễ thế kỷ năm đó vẫn còn in sâu trong trí nhớ, chỉ sợ kiếp trước Hân Dung cứu cả thế giới mới có vận mệnh tốt như vậy.”
Công tước?
Lâm Chi Nam nghe thấy xưng hô này, trong lòng âm thầm kinh hãi, theo như hiểu biết của cô, công tước là cấp bậc quý tộc cao cấp gần quốc vương hoặc thân vương, cho dù không có huyết thống hoàng thất cũng phải là người có chiến tích dựng nước mới được phong.
Đột nhiên biết Ôn Thời Khải có một người cha trâu bò như vậy, Lâm Chi Nam hơi chua xót, ông trời sắp xếp đầu thai đã thiên vị thành dáng vẻ như này sao?
Ánh mắt không rõ ý vị của cô nhìn sang, Ôn Thời Khải lại làm như không thấy.
“Dì Tần, bây giờ mà cha cháu nghe thấy lời này của dì, chỉ sợ sẽ che mặt vô cùng xấu hổ.”
Trái lại người đàn ông rất thong dong, lúc này vẻ mặt anh ta hoàn toàn giãn ra, phối hợp cười nói. “Hiện tại ông ấy là một lão đầu trọc, có người tới làm khách, sợ nhất là nói đến chuyện hào hoa phong nhã trước kia của mình.”

Bình luận (0)

Để lại bình luận