Chương 696

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 696

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Tần Lâm giả bộ giận dỗi cười nói. “Cháu đến Đế Đô cũng được nửa năm rồi, sao không ở thêm một thời gian, trở về mẹ cháu nhất định sẽ nói dì chăm sóc không chu toàn.”
Có người nói tiếp. “A Khải sắp về à, sao lại gấp như vậy?”
“Chẳng qua như thế cũng tiện.” Tần Lâm nói. “Sáu tháng cuối năm em Văn của cháu cũng ở nước Mỹ, đến lúc đó làm phiền cháu giúp dì Tần chăm sóc con bé một chút.”
Đường Văn đứng một bên lỗ tai đỏ ửng, người đàn ông kia vẫn là dáng vẻ lạnh nhạt đúng mức, cũng không tỏ nhiều thái độ.
Tâm tư của Tần Lâm đã thể hiện rõ trong lời nói, con gái duy nhất đã gả cho con trai của bộ trưởng bộ ngoại giao, bà ta muốn mượn sức nhà thông gia phú khả địch quốc Triệu Hân Dung, chỉ có thể hi vọng Đường Văn nắm chặt Ôn Thời Khải trong tay.
“Nói đến phó chủ tịch Đường nhà cô còn có đứa cháu gái tên Nhã Nam, con bé về nước cũng không thấy xuất hiện trong tầm mắt công chúng…”
“Đứa nhỏ này chính là không chịu nổi ủy khuất…”
Đề tài tâm.
Hai cúc áo điện tử trong túi áo đã mơ hồ nóng lên, đó là máy nghe trộm cỡ nhỏ mà trước khi tới cô đã mua, nếu đã quyết định đi đến đây, không thể không công bại lộ trước mặt Tần Lâm.
Mượn lực đả lực này, từ nhỏ cô đã học qua, Bành Việt muốn uy hiếp cô, biết sự tồn tại của cô, Tần Lâm bởi vì ghen ghét cùng với con đường làm quan của Đường Văn Thành, chỉ sợ hận không thể giết chết cô.
Nhưng cố tình cô muộn mượn tay Tần Lâm để Bành Việt vĩnh viễn không có cơ hội xoay người.
Chỉ là bây giờ còn ở vườn hoa, cô phải làm sao mới có thể đi vào trong biệt thự.
Lâm Chi Nam giả bộ như vô ý nhìn qua ban công tầng hai của biệt thự, trong lúc cô còn chưa tìm được cách, mấy người mặc đồng phục người làm đã xuất hiện trong mắt cô.
Bọn họ đang bưng trà bánh và cà phê đi về phía bên này, nhất thời một ý tưởng lóe lên trong đầu Lâm Chi Nam.
Cô lẳng lặng chờ đợi, giả bộ lắng nghe cười hiểu ý với người ngồi trên ghế, ngay tại lúc người hầu đứng vững, cầm cà phê đưa đến chỗ cô, cùi chỏ cô lơ đãng huých sang một bên.
“Á…” Nửa cốc cà phê dội lên đùi cô, thẫm ướt một mảng lớn.
Người hầu bị dọa đến, liên tục xin lỗi.
Trong lòng âm thầm cảm thấy có lỗi với cô gái này, Lâm Chi Nam lễ phép gật đầu cười nói không sao, nhận lấy khăn tay mà thím hai nhà họ Lục đưa đến.

Bình luận (0)

Để lại bình luận