Chương 698

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 698

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Nhưng đối mặt với một Lâm Dao hào hoa phong nhã, bộc trực thành khẩn đến cực điểm, cùng là phụ nữ, bà ta không thể không thừa nhận cô ta khuynh thành tuyệt sắc, giống như đóa hoa sinh trưởng ở bùn lại không bị nhiễm bẩn, rõ ràng là nơi đó, nhưng vẫn là dáng vẻ quyến rũ vô tội câu dẫn đàn ông.
Vì thế càng là thứ chói mắt, bà ta càng điên cuồng giật xuống, kéo đến cánh hoa đều dập nát.
Cố gắng xem nhẹ ý lạnh sắp không giấu được trên mặt bà ta, Lâm Chi Nam hỏi. “Nhìn được chứ dì Tần.”
“Đẹp, nhìn cháu mặc còn đẹp hơn cả chị Nhạc Du.” Tần Lâm lại một lần nữa bày ra nụ cười. “Chẳng qua mặc sườn xám nên búi tóc lên, như thế mới làm nổi bật lên khí chất của thiếu nữ.”
“Là như này sao?”
Trong lúc đối mặt, thiếu nữ mang theo ngây thơ nghi hoặc, Tần Lâm đi lên kéo cô xuống ghế ngồi xuống.
“Trước kia chị Nhạc Du của cháu lúc học lớn học cũng rất thích mặc sườn xám, có tiếng là mỹ nhân, trước đó còn nhờ dì chải cho mấy búi tóc, vừa hay dì còn nhớ rõ, nếu như cháu không chê, để dì Tần đến làm giúp cháu.”
“Ôi, làm thế phiền dì Tần quá.”
Nói xong muốn từ trên ghế đứng lên, bả vai lại bị người ta nhẹ nhàng ấn xuống.
“Cũng đừng khách sáo với dì, cháu là bạn gái của Nhất Hoài, lại nhỏ hơn Nhạc Du mấy tuổi, cảm giác giống như con cháu mình vậy.”
“Nếu để tóc xõa xuống trước ngực, lại làm trò cười cho mấy dì kia.”
Tần Lâm nói xong đã cầm chiếc lược gỗ trong hộp trang điểm lên, dọc theo mái tóc dài của cô chải xuống dưới.
Ở góc độ này, Lâm Chi Nam có thể thông qua gương nhìn thấy bàn tay trắng nõn nà của bà ta, cùng với đóa hoa mẫu đơn nở rộ trên vạt áo sườn xám của bà ta, rất giống với địa vị sống an nhàn sung sướng cao cao tại thượng của bà ta.
Cô tưởng tượng đôi bàn tay này là như thế nào lòng dạ độc ác đẩy Lâm Dao vào chỗ chết, như thế nào rạch mấy vết dao trên mặt bà ấy, lại như thế nào giẫm cuộc đời Lâm Dao xuống vũng bùn.
Nghĩ đi nghĩ lại, trái tim Lâm Chi Nam co rút, ngay cả bàn tay nắm chặt máy ghi âm cũng cuộn tròn.
“Tóc cháu rất đẹp, nhìn qua là thấy thiếu nữ bước ra từ vùng sông nước Giang Nam, mềm mại giống như tơ lụa vậy.” Ở sau lưng, Tần Lâm hỏi.
“Chi Nam, cha mẹ cháu làm gì?”
Trên da đầu truyền đến hơi nhói đau, giống như bị con kiến đốt một cái.
Thông qua gương, Lâm Chi Nam thoáng nhìn thấy một hai sợi tóc theo lược trượt xuống một cách im hơi lặng tiếng.

Bình luận (0)

Để lại bình luận