Chương 7

Tống Hàm gối đầu lên vai anh rể, tựa như con thỏ nhỏ nằm trong lòng anh rể.
Cổ tay cô bị anh rể nắm, tay anh rể thật lớn, lòng bàn tay nóng rực, khiến cho da thịt cô cũng bắt đầu tê dại ngứa ngáy, thân thể cường tráng của người đàn ông tựa như đang phát ra tin tức tố gì đó, mặt Tống Hàm càng ngày càng đỏ, thân thể cũng dần dần nóng lên.
Cô ngước mắt lên nhìn Tần Tự Ninh, khuôn mặt anh tuấn của người đàn ông dưới ánh sáng lờ mờ càng thêm sâu sắc, đang hết sức chuyên chú xem phim.
Tống Hàm cắn cắn cánh môi, không lên tiếng.
Hôm nay xem phim tình yêu, vài cảnh hôn và cảnh giường chiếu xen lẫn, Tống Hàm xem đến nỗi mặt đỏ tới mang tai, xấu hổ không biết trốn đi đâu, cho dù dời tầm mắt, âm thanh nước đọng mập mờ cũng không ngăn được.
Cô cảm thấy mình trở nên thật kỳ lạ, thân thể rất trống rỗng, rất nóng, giữa hai chân hơi ngứa ngáy, nơi riêng tư giống như tới kỳ kinh nguyệt, bắt đầu chảy nước ra ngoài.
Tống Hàm vì che giấu sự khác thường của mình, ngay cả tiếng hít thở cũng cố ý kiềm chế, tay anh rể buông cổ tay cô ra, ngược lại bao bọc bàn tay nhỏ của cô ở trong lòng bàn tay, xúc cảm dịu dàng khiến cho Tống Hàm càng thêm khó nhịn, trong cổ họng nhịn không được tràn ra một âm thanh kỳ quái.
Cô kinh hoảng mở to mắt, chợt nghe tiếng anh rể gọi tên của cô.
Tống Hàm ngẩng đầu, ngay sau đó, cằm bị nắm chặt, khuôn mặt tuấn tú của anh rể phóng lớn trước mắt, cô bị anh rể ngậm lấy đôi môi.
Tống Hàm bị dọa choáng váng, ngơ ngác không nhúc nhích, Tần Tự Ninh ngậm đôi môi thiếu nữ, ngọt ngào đến mức khiến trái tim anh tan chảy, thừa dịp em vợ còn choáng váng, Tần Tự Ninh ôm lấy thân thể cô, đặt cả người cô vào trong ngực mình, hai bầu ngực no đủ đè lên ngực mình, thân thể cô gái mềm mại như hồ nước xuân, Tần Tự Ninh dục hỏa đốt người, cái lưỡi thô bạo xông vào trong miệng Tống Hàm, ngậm lấy lưỡi nhỏ của cô quấy rầy.
Tiếng mút sắc tình cùng tiếng nước bọt trao đổi làm cho toàn bộ không khí trong phòng khách đều bắt đầu ẩm ướt nóng lên, Tống Hàm bị người đàn ông hôn môi kín không kẽ hở, dù cho muốn kêu cũng kêu không ra tiếng.
Cô bị anh rể hôn môi?
“Ư ư…”
Tống Hàm kịp phản ứng, hai bàn tay nhỏ bé nắm chặt nắm đấm, vô lực đấm lên vai người đàn ông, đáng tiếc chút sức lực này giống như tán tỉnh, Tần Tự Ninh cầm bàn tay nhỏ bé của cô, dịu dàng nắm chặt vuốt ve, vừa chuyển thế tiến công thô bạo, bắt đầu quấn lấy cái lưỡi nhỏ nhắn của cô gái mút hôn đùa giỡn, liếm cắn khiến cổ họng cô gái dồn dập hừ nhẹ.
Tống Hàm cảm giác dòng nước phía dưới đang chảy mãnh liệt, cả người cô nóng lên không có sức lực, anh rể làm cho cô hỏng mất, ngay cả cử động cũng không được, đầu lưỡi nhỏ nhắn cũng bị anh rể hút, nước miếng theo khóe môi chảy xuống.
“Anh rể…”
Lúc sắp không thở nổi, cuối cùng Tống Hàm cũng được thả ra, thân thể cô mềm nhũn ngã vào lòng Tần Tự Ninh, giọng nói mang theo tiếng khóc nức nở, gấp gáp mở cái miệng nhỏ nhắn sưng đỏ được hôn ra hít thở: “Anh rể, sao anh lại như vậy…”
Dương vật Tần Tự Ninh sắp nổ tung, còn ôm cơ thể run rẩy của cô gái dỗ dành: “Xin lỗi em, Hàm Hàm, là em quá xinh đẹp, anh rể không nhịn được, xin lỗi…”
Anh lôi kéo bàn tay nhỏ bé của thiếu nữ đặt ở dưới thân mình: “Em thử sờ, anh rể bị em trêu chọc cứng rắn, phát tiết không nổi, đau không chịu được.”
Lòng bàn tay Tống Hàm sờ đến một cây gậy thô dài, vừa cứng vừa nóng, sợ tới mức vội vàng rụt tay lại: “Anh rể, không nên… A…”
Bây giờ thân thể cô gái mềm mại, Tần Tự Ninh làm sao còn có thể để cô nói lời từ chối, trực tiếp hôn lên cái miệng nhỏ nhắn của cô, thuận thế đẩy người ngã xuống sô pha.
“A…”
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tống Hàm bị hôn đỏ bừng, thân thể bị anh rể ngăn chặn, cây gậy cứng rắn kia của anh rể đè ở nơi riêng tư của cô, khiến cho cô rất muốn kêu, hai bàn tay nhỏ bé đặt ở trong ngực anh rể, muốn đẩy anh ra, nhưng làm thế nào cũng không lay động được, lồng ngực người đàn ông cũng cứng rắn, tỏa ra nhiệt độ nóng bỏng, khiến cho thân thể Tống Hàm ngứa ngáy.
Tần Tự Ninh thuận theo cái miệng nhỏ nhắn của em vợ, hôn lên má và cổ, nụ hôn nóng bỏng ẩm ướt khiến cô gái không còn sức chống đỡ, chỉ có thể khóc nức nở gọi anh: “Anh rể, đừng, anh rể… đừng như vậy… ừm…”
Tần Tự Ninh cởi váy ngủ và quần lót của cô gái, bàn tay to chạm vào giữa hai chân cô, móc ra sợi tơ bạc dính liền.
Tống Hàm sợ tới mức hai chân kẹp chặt, “Anh rể, không thể sờ nơi đó…”
“Anh rể cứng rắn khó chịu.”
Tần Tự Ninh vùi mặt vào cổ cô gái, “Hàm Hàm rất ghét anh rể sao?”
Giọng nói của người đàn ông mang theo tình dục khàn khàn gợi cảm, Tống Hàm nhắm chặt hai mắt, nhún vai, không dám nói chuyện, Tần Tự Ninh nhếch môi, ngón tay tìm được âm vật thiếu nữ giấu ở trong cánh hoa, dùng ngón tay thô ráp kích thích, ngón giữa đâm vào huyệt đạo chật hẹp, cắm ra từng luồng nước mật.
“A… Anh rể, đừng làm… Ưm a…”
Thân thể Tống Hàm bị kích thích dựng lên, hai tay mất lực ôm lấy cổ người đàn ông, hai bắp chân nâng lên quấn lấy thắt lưng người đàn ông, lại xấu hổ vội vàng buông ra, hai chân đáng thương muốn kẹp chặt, nhưng chỉ có thể kẹp lấy thân thể anh rể.

Bình luận

Để lại bình luận