Chương 7

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 7

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp Ruby

“Vào rồi mà.” Gậy thuốc đẩy vào nơi sâu nhất, cửa tử cung “phụt” một cái phun ra một dòng chất lỏng trong suốt, thiếu nữ nửa đau nửa thích kêu rên một tiếng, bụng run rẩy vài cái. Cuối cùng Áo Hoa Tư Nhĩ Đức nhẹ nhàng đẩy cái gậy thuốc kia, rút ra cái kẹp đầm đìa nước.

“Đến lúc đó em sẽ thoải mái đến nỗi xin tôi đừng ra ngoài, cục cưng.”

Hắn đứng lên, nhìn vào mỏ vịt xác nhận một chút thành quả vừa rồi. Trên miệng cổ tử cung hồng nhạt mềm mại cắm một cây gậy đậm màu, hơn phân nửa không vào trong tử cung, chỉ còn non nửa lộ ở bên ngoài. Giờ này phút này, tử cung nhỏ mềm mại kia đang cố gắng đấu tranh với dị vật bị mạnh mẽ đẩy mạnh vào, miệng tử cung mấp máy phun ra nuốt vào, gậy thuốc cũng theo đó nhẹ nhàng rung động. Đương nhiên nó không có cách nào đẩy dời đồ vật đó, chỉ có thể tùy ý gậy thuốc từng chút từng chút hòa tan bên trong, dần dần hầm cơ thể của chủ nhân nhỏ đến tê dại và nhạy cảm.

Cô gái nhỏ dường như bị dược vật nhét vào trong cơ thể hoàn toàn đánh bại, ngồi phịch trên ghế tra tấn không nhúc nhích. Đến khi Áo Hoa Tư Nhĩ Đức cởi dây thừng ôm lấy cô mới phát hiện cô đang im lặng khóc, nước mắt giống như ánh trăng chảy xuống khuôn mặt nhỏ nhắn. “Sao lại khóc?” Hắn hôn nhẹ hai má mềm mại. “Đau lắm à?”

“Anh… Anh là tên ma quỷ.” Thiếu nữ nức nở, cơ thể mảnh mai run rẩy trong lồng ngực hắn. “Anh thả tôi đi… Anh đòi tiền tôi sẽ trả cho anh, để tôi làm gì khác cũng được… Xin… Xin anh…”

Cơ thể từng chút trở nên kỳ lạ, cứ tiếp tục như vậy thì sẽ có một ngày bị hắn chơi hỏng… Bản thân mới có mười chín tuổi,còn có rất nhiều chuyện chưa làm được, không muốn bị nhốt ở đây mãi mãi, không muốn chết…

Cô gái nhỏ vừa khóc vừa nấc, đầu vú hồng phấn mềm mại cũng phát run vì giãy dụa, bộ dạng này thực sự khiến người ta phải yêu thương. Gần như mỗi ngày bọn họ sẽ khóc lóc làm loạn như vậy một phen, chỉ là nếu hắn đã quyết định giữ cô bên cạnh thì làm gì có đạo lý thả cô ra. Hắn mặc kệ sức ép mềm nhũn của cô, ôm cô đi vào bên giường, quấn cô trong chăn rồi nằm xuống. Cơ thể trần trụi của cô dán vào người hắn run rẩy, hắn nhẹ nhàng vỗ lên mông thịt của cô đáp lại.

“Em biết điều đó là không thể mà.” Hắn siết cô vào trong lồng ngực, vân vê mông nhỏ của cô, mùi sữa trên cơ thể của cô quanh quẩn bên chóp mũi hắn. “Ngủ đi, Tiểu Diệp Toa”

Bởi vì dược vật và mệt mỏi, Diệp Tắc Ni nức nở, ngủ thiếp đi trong cảm giác đau xót ở sâu trong thân thể.

Bây giờ cô tỉnh lại giữa đêm khuya, toàn thân nhũn ra, từ sâu trong bụng truyền đến cảm giác đau trướng khó nhịn. Phần hình như là miệng tử cung kia cực kỳ nóng, cảm giác đau xót như bị bỏng cùng với khoái cảm kỳ lạ cuồn cuộn trong huyệt. Cô chỉ cảm thấy ở sâu trong mật huyệt cứ ngứa liên tục, vừa nhích người cử động một cái, đùi đã trơn trượt – nước trong huyệt chảy ra đã chảy đầy giữa hai chân cô.

Ngứa quá… Vừa ngứa vừa đau, khó chịu kẹp chặt hai chân trong ổ chăn nóng rực, muốn có gì đó đâm vào miệng tử cung sâu nhất, dù đau cũng được, chỉ cần có thể giảm bớt một chút cảm giác ngứa ngáy khó chịu kia thôi.

Nhất định là tại cái gậy thuốc kia, cô muốn rút cái đồ vật đó ra! Chịu đựng sự khó chịu chua xót toàn thân, thiếu nữ thật cẩn thận vươn tay về phía giữa hai chân –

Cổ tay đột nhiên bị một bàn tay lớn nóng bỏng mạnh mẽ bắt được.

“Không nhịn được đến thế cơ à, Tiểu Diệp Toa?” Trong bóng đêm, trên đỉnh đầu truyền tới tiếng nói của người đàn ông cùng với ý cười.

Áo Hoa Tư Nhĩ Đức nắm lấy cổ tay mảnh mai kia, cảm nhận được thiếu nữ đang run rẩy trong ngực. Vừa nãy cô cọ tới cọ lui trong ngực thì hắn đã tỉnh, nhưng vẫn giả bộ ngủ để xem cô muốn làm gì. Nhìn phản ứng của cô, tác dụng của thuốc… còn đến nhanh hơn là hắn tưởng. Bé cưng đáng thương của hắn, hẳn là bây giờ tiểu huyệt rất khó chịu.

Bình luận

Để lại bình luận