Chương 7

TRANG CHỦ / Truyện / Chương 7

Danh sách
Chế độ đọc
Nạp kim tệ

Tửu lượng của Trần Vũ Hàng thực ra không tốt lắm, đêm qua anh thật sự đã say bí tỉ. Trong cơn mê man mờ mịt, anh chỉ nhớ loáng thoáng mình đi tìm Huyên Huyên để động phòng. Nhưng những gì diễn ra sau đó lại giống như một giấc mơ hoang đường, anh chỉ nhớ cảm giác thân thể vô cùng mất hồn, sung sướng tột cùng.
Ấn tượng rõ ràng duy nhất còn đọng lại, là tiếng gọi lả lơi mang theo ý cười đầy khiêu khích kia: “Thao em đi, chú rể mới~~”. Đó tuyệt đối, chắc chắn không phải là giọng nói quen thuộc của vị hôn thê Huyên Huyên.
Sáng hôm nay, lúc anh từ trong cơn mê man tỉnh táo lại, đầu đau như búa bổ vì dư âm của rượu. Nhưng điều đáng nói hơn cả là chỗ dưới thân. Vốn dĩ buổi sáng dương vật “chào cờ” là chuyện sinh lý bình thường của đàn ông, nhưng hôm nay lại hoàn toàn không giống mọi khi. Nó dường như đang bị nơi nào đó vô cùng ấm nóng, chặt khít bao bọc lấy, bị hàng ngàn cái xúc tu nhỏ li ti không ngừng đè ép, mút vào. Cảm giác vừa chặt, vừa nóng, lại ướt át, mấp máy co rút siết chặt lấy cậu nhỏ, mang đến khoái cảm ngập đầu khiến anh tê dại.
Thân thể phản ứng nhanh hơn đại não, dục vọng ập tới vừa nhanh vừa mãnh liệt như sóng thần. Gậy thịt mẫn cảm nhanh chóng cứng lên như sắt. Dưới bản năng đàn ông, Trần Vũ Hàng vô thức đẩy hông về phía trước, thịt căn bành trướng chọc mạnh vào khe hở non mịn, chật hẹp kia. Cảm giác sướng đến da đầu tê dại khiến anh trong nháy mắt bừng tỉnh hoàn toàn.
“Ưm~”
Ngay bên tai vang lên tiếng rên rỉ quyến rũ, lười biếng của một người phụ nữ. Thanh âm này quá gần, quá thực, hơi thở nóng hổi phả vào cổ anh.
Không phải nằm mơ! Cũng không phải là mộng tinh đơn thuần!
Trần Vũ Hàng đột nhiên mở bừng mắt ra. Tầm mắt đầu tiên rơi xuống là gương mặt của cô gái đang nằm gọn trong lồng ngực mình.
Lúc này trời mới hửng sáng, ánh nắng sớm le lói chiếu qua rèm cửa, phủ lên căn phòng một sắc vàng nhạt. Ánh sáng ấy chiếu rọi lên làn da trắng nõn, mịn màng như sứ của cô gái, mái tóc đen dài xõa tung hơi rối loạn trên gối, không những không luộm thuộm mà lại càng tăng thêm vẻ gợi cảm, hoang dại sau một đêm ân ái.
Cô gái này hắn biết, dù chỉ mới gặp mặt chính thức một lần hôm qua. Cô là bạn thân của vợ sắp cưới, cũng là phù dâu trong hôn lễ của hắn – Cố Viện.
Tầm mắt Trần Vũ Hàng cứng đờ, chậm rãi trượt xuống dưới. Anh có thể nhìn thấy toàn bộ thân hình trần trụi tuyệt đẹp của cô gái. Những vệt đỏ, dấu hôn trải rộng khắp nơi trên làn da trắng tuyết, đặc biệt là ở bầu ngực căng tròn và vùng đùi non mềm mại, chứng tích của sự chiếm hữu cuồng nhiệt. Rồi ánh mắt dừng lại ở chỗ giao hợp…
Đó là một mảng hỗn độn dâm mĩ. Âm hộ đầy đặn, sưng đỏ bị nước dâm và tinh dịch làm cho ướt nhẹp, sáng bóng dưới ánh nắng. Trên đám lông mao đen nhánh bị dính bết bởi chất lỏng trắng đục dính nhớp. Và kinh khủng hơn cả, một cây gậy thịt màu đỏ tím sẫm đang cắm sâu lút cán trong nhục động màu hồng nhạt ấy.
Mỗi khi cô gái hít thở nhẹ nhàng, cơ thể phập phồng, một dòng tinh dịch trắng đục lại bị đẩy ra từ kẽ hở, chảy dọc theo khe mông xuống dưới, làm ướt đẫm cả một mảng lớn trên ga trải giường. Chiếc giường tân hôn đỏ thắm giờ đây loang lổ những vệt nước, tràn đầy hỗn hợp dâm dịch và tinh dịch, tỏa ra mùi tanh nồng đặc trưng của tình dục. Mọi chi tiết đều tố cáo một trận đại chiến xác thịt kịch liệt đã diễn ra suốt đêm qua.
Giờ phút này, cây gậy thịt đỏ tím kia của hắn không những không mềm đi mà còn đang không ngừng sưng lớn, gân xanh nổi lên cuồn cuộn, đan xen phủ đầy thân gậy, trông vô cùng dữ tợn, đang nong rộng hoa huyệt chật hẹp của cô gái ra.
Cây gậy thịt hung hăng kia… là của hắn.
Trần Vũ Hàng không dám tin vào mắt mình. Hắn dại ra quay đầu nhìn sang bên cạnh, và cảnh tượng đập vào mắt khiến hắn kinh hoàng tột độ.
Bên cạnh hắn, ngay sát vách, lại là bạn gái hắn – Bạch Huyên Huyên – đang ngủ say sưa! Là vợ sắp cưới của hắn!
Hắn đang nằm trên giường tân hôn, ngay bên cạnh vợ chưa cưới, nhưng lại đang cắm dương vật vào người và thao bạn thân của cô ấy!
Trở lại thực tại, trong căn phòng trang điểm lúc này. Cố Viện phảng phất như không có chuyện gì xảy ra, điềm nhiên cầm lấy hộp phấn nền trong túi trang điểm, tiến lại gần. Cô bắt đầu bôi phấn lên mặt người đàn ông đang ngồi nghệt mặt ra như tượng gỗ, vừa bôi vừa thản nhiên mở miệng hỏi: “Chú rể mới muốn trang điểm theo phong cách gì đây?”
Ba chữ “chú rể mới” được cô cố tình nhấn mạnh, kéo dài âm điệu đầy châm biếm. Nhìn sắc mặt phức tạp, biến đổi liên tục từ xanh sang trắng rồi đỏ của người đàn ông, hiển nhiên là anh ta cũng đã nhớ lại tất cả.
Cố Viện cúi thấp người xuống, ghé sát mặt vào mặt anh, hơi thở thơm tho như hoa lan phả vào sống mũi cao thẳng của hắn:
“Phong cách nhu nhược thư sinh? Phong cách ưu nhã quý tộc? Hay là… phong cách dã thú, rắn rỏi?”
Cô gái vừa nói, ánh mắt lúng liếng như có như không liếc xuống vùng hạ bộ của người đàn ông, nơi đũng quần tây đang có dấu hiệu căng phồng lên. Trong đôi mắt cô dường như chứa đựng ý cười vô biên, giễu cợt, cuối cùng dùng thanh âm mềm mại như nước tổng kết:
“Hay là chọn phong cách đàn ông rắn rỏi đi. Rốt cuộc thì anh… đêm qua và sáng nay… đều rất ‘cứng’ đấy~~”
Lúc này, hai chữ “rất cứng” ám chỉ cái gì, không cần nói rõ thì ai cũng hiểu.
“Khụ, khụ…” Trần Vũ Hàng bị sặc nước bọt, mặt đỏ bừng lên như tôm luộc. Nơi ngón tay thon dài, mát lạnh của cô gái chạm vào da mặt anh bắt đầu nóng lên hầm hập, nóng bỏng đến mức dọa người. Phải mất một lúc lâu, anh mới lắp bắp thốt ra được mấy chữ rời rạc: “Cô… cô… tôi…”
Cố Viện trừng mắt, bàn tay dùng sức mở nắp hộp phấn nền cái “tách”, hừ lạnh một tiếng: “Như thế nào? Anh cho rằng ‘rút chim ra’ chạy mất dép là xong chuyện, tôi sẽ không biết gì sao?”
Sau khi lớn tiếng dọa cho đối phương sợ đến mức ngồi im thin thít, cô vừa làm tròn bổn phận của một chuyên viên trang điểm bất đắc dĩ, lấy bông phấn vỗ vỗ chan chát lên mặt người đàn ông, vừa phối hợp nhịp nhàng với tiếng vỗ phấn “bạch bạch bạch”: “Tối hôm qua cũng là âm thanh như thế này đấy, bạch bạch rồi lại bạch bạch, vang lên suốt cả một đêm!”
Hô hấp người đàn ông cứng lại, ngưng trệ. Thật lâu sau, anh mới khẽ nhúc nhích khóe miệng khô khốc, thanh âm khàn khàn, vô lực vang lên đầy hối lỗi: “Thật xin lỗi… ngày hôm qua tôi uống say quá…”
________________

Bình luận (0)

Để lại bình luận